Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

HỒ SƠ VỤ ÁN ÔNG TRẦN XANH 110D4c - ĐƠN GỬI TẬP ĐOÀN DẦU KHÍ

CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
                                                                   Hà Nội, ngày  tháng 9  năm 2014


ĐƠN YÊU CẦU
(v/v: chấm dứt việc bày binh bố trận để giết gia đình tôi)

Kính gửi:                    Ông Chủ tịch Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam
                                
Họ và tên tôi là:        Trần Thị Cẩm Thanh
Địa chỉ thường trú:   Phòng 110 nhà D4, khu tập thể Thành công, Quận Ba Đình, Hà Nội.

            Tôi là con gái ông Trần Xanh, nguyên chánh văn phòng tập đoàn Dầu khí Việt Nam viết đơn này yêu cầu Lãnh đạo Tập đoàn Dầu khí chấm dứt việc bức hại mạng sống của bố tôi, gia đình tôi, sự việc như sau:

            Năm 1994, Cơ quan Tổng công ty Dầu khí ( nay là cơ quan tập đoàn Dầu khí- PVN) đã thu hồi lại căn hộ 212 nhà E3 khu tập thể Dầu Khí tại phường Thành Công- Ba Đình – Hà Nội và phân lại cho bố tôi gian nhà kho phía sau nhà D4c khu tập thể Thành Công-Ba Đình- HN để sữa chữa thành căn hộ để ở, nhà kho gắn liền với không gian rộng xung quanh thoáng mát và được xây tường rào cao 2m bảo vệ bao quanh ở hướng Bắc và hướng Đông.

            Tuy nhiên lãnh đạo Tập đoàn Dầu khí phân nhà kho cho ông Trần Xanh để ở mà là một âm mưu, giam hãm ông vào nhà kho để tiêu diệt mạng sống của ông và gia đình, cụ thể như sau:

        I.            Không mở của căn hộ:

Gian nhà kho là một căn hộ kí hiệu 110 ở tầng 1, là một căn hộ nhưng của chính bị xây bịt lại để cách li gian nhà kho với khu tập thể, tuy nhiên khi tập đoàn phân cho ông ở thì Tập đoàn vẫn không mở cửa trở lại cho bố tôi sinh sống, bố tôi cũng không thể tự mở cửa được vì PVN đã để cho chủ nhân căn hộ 109 bên cạnh, một gia đình cán bộ Dầu khí khác chiếm dụng hoàn toàn làm nhà ở.

     II.            Nhốt bố tôi vào nhà kho để hãm hại và khủng bố.

Sau khi bố tôi đến sống tại nhà kho 110 D4, tuy tập đoàn không mở cửa chính của căn hộ nhưng phía sau nhà kho về hướng Bắc và hướng Đông có không gian rộng nên bố tôi tổ chức sinh hoạt ở đấy và đi lưu thông bằng đường đi vào bể nước của khu tập thể, xung quanh khuôn viên có bức tường cao 2 m được xây bằng gạch để bảo vệ.

Bắt đầu từ năm 2000 lãnh đạo tập đoàn đã ngầm dùng mối quan hệ, uy tín của tập đoàn Dầu khí tác động mạnh với chính quyền địa phương để chính quyền kích động người dân địa phương và cán bộ dầu khí tấn công vào tính mạng của bố tôi để đập bở rào bằng gạch xây 2 m để tràn vào trong  khuôn viên của bố tôi để sử dụng, dùng hung khí tấn công vào tính  mạng của bố tôi.

Nhà kho 110D4c có không gian sống bao quanh nhà kho hướng Đông và hướng Bắc ra đến tận bờ rào cao 2m xây bằng gạch, bố tôi có chủ quyền đối với khoảng không gian bao quanh căn hộ ra đến tận bờ rào, vì là căn hộ nhà kho ở tầng 1 nên khoảng không gian bố tôi có chủ quyền nằm sát với mặt đất, đất là đất lưu không nhưng bố tôi có chủ quyền đối với không gian sống bao quanh căn hộ trên đất lưu không ấy, tuy nhiên lãnh đạo Dầu khí kích động cán bộ Dầu khí phối hợp với dân địa phương tấn công vào mạng sống của chúng tôi thông qua lập luận đất lưu không ở xung quanh căn hộ 110D4 là “đất nhà nước”, đó là một lập luận vô đạo, vô pháp.  

Để bảo vệ cán bộ địa phương đã tiếp tay cho lãnh đạo Dầu khí hãm hại bố tôi trước những lá đơn tố cáo, khiếu nại của bố tôi, lãnh đạo văn phòng tập đoàn đã ra công văn số 1565/CV-VP  gửi cho UBND phường Thành Công và gửi cho bố tôi một bản để đe dọa bố tôi, ý của nội dung công văn là Lãnh đạo tập đoàn đã gán ghép sư kiện để làm chúng dối cho UBND phường Thành Công, UBND phường có quyền cho dân địa phương đập phá bờ rào vào tràn vào nơi ỏ của bố tôi để sinh hoạt, từ quyền hạn của UBND phường Thành Công, bố tôi sẽ bị khép vào tội lấn chiếm đất chung.  

Khu tập thể Dầu khí D4 không có đất chung để hoang hay cho các hộ tăng gia sản xuât để bố tôi lấn chiếm, vì bố tôi ở tầng 1 nên không gian xung quanh gắn liền với căn hộ thuộc chủ quyền của ông nằm sát với mặt đất và ông sử dụng trên đất, các hộ Dầu khí khác xung quanh chiếm bể nước và ngăn không gian sống của mình thành từng ô riêng và không gian sống xung quanh căn hộ của ông Trần Xanh cũng trở nên riêng biệt, thế nhưng tập đoàn lại gắn cho bố tôi lấn chiếm đất chung và lamf việc, chỉ điểm cho UBND phường là ông Trần Xanh lấn chiếm đất chung để xử lý.

Nội dung của công văn số 1565/CV-VP của Tập đoàn là tập đoàn làm chứng cho việc UBND phường Thành Công có quyền hạn đối với nhà D4 nói chung và khuôn viên nơi ở của bố tôi nói riêng (trong lúc gia đình tôi bị tấn công) bằng cách gán ghép việc thực hiện nghị định 60, 61/CP dẫn tới quyền hạn của UBND phường Thành Công đối với nơi ở của bố tôi, từ đó bố tôi mất quyền tố cáo, đồng thời ông Trần Xanh bị lãnh đạo tập đoàn chụp mũ “lấn chiếm đất chung” và làm chứng cho UBND phường vào xử lý ông Trần Xanh về tội lấn chiếm đất chung.

Bố tôi đã có sổ đỏ của nhà kho 110 D4c, tuy nhiên do lãnh đạo văn phòng lập luận là sổ đỏ chỉ có ghi phần diện tích bên trong căn hộ mà không vẽ phần không  gian bao quanh bên ngoài, phần không gian bao quanh bên ngoài là thuộc nhà nước, và để chứng minh nhà nước sở hữu không gian sống của căn hộ 110D4c như thế nào, lãnh đạo tập đoàn đã ra công văn sô 1565/CV-VP có nội dung gán ghép tùy tiện như trên.

Với sự gán ghép như trên, nội dung của công văn số 1565/CV-VP  ngày 21/4/2000 của tập đoàn Dầu khí thực chất là cơ sở để hai bên Dầu khí và chính quyền bàn bạc, thảo luận trao đổi nhằm đi đến thống nhất các ý đồ sau để hãm hại ông Trần Xanh và gia đình:

1.      Không công nhận quyền hạn của ông Trần Xanh có chủ quyền tại nơi ở của mình, để vô hiệu hóa lá đơn tố cáo của ông Trần Xanh, tập đoàn đã đứng ra làm chứng dối, việc chuyển nhà D4 cho Công ty kinh doanh nhà số 1 là để công ty làm sổ đỏ cho bố tôi, quyền sở hữu vị trí căn  hộ 110D4 là của bố tôi, bố tôi có chủ quyền đối với diện tích nhà ở và cả không gian sống bao quanh căn hộ ra đến bờ rào, chứ không phải là để gán ghép quyền hạn về quyền sở hữu nhà D4 cho UBND phường Thành Công, giả vờ  đóng vai trò khách quan, đạo đức với  các cán bộ Dầu khí sinh sống tại đó để viết công văn đề nghị UBND phường dẹp tình trạng lộn xộn trong khu vực nhà D4 là để khẳng định quyền hạn cho UBND phường, để nhằm tô vẽ cho các hành vi bao che tội phạm của cán bộ UBND  Thành Công.

2.       Qua tìm hiểu thêm tôi được biết, để bao che cho tội phạm, Lãnh đạo văn phòng Tập đoàn trí trá lí luận, tuyên truyền rằng bố tôi chi có chủ quyền đối với diện tích trong căn hộ, không gian bao quanh là thuộc chủ quyền của nhà nước, nhưng lập luận của họ không có căn cứ pháp luật nhưng trước sự phản kháng bố tôi, lãnh đạo văn phòng Tập đoàn phải có công văn làm chứng cho UBND phường Thành Công để che đậy tội ác, để làm chứng dối, gán nghép nghị định chính phủ 60,61/CP với quyền hạn của UBND  phường Thành Công đối với tòa nhà D4, sự việc tập đoàn chuyển tòa nhà D4 cho Công ty kinh doanh nhà số 1 không liên hệ gì với quyền hạn của UBND phường Thành Công cũng được lãnh đạo đưa vào nội dung công văn để gán nghép, gán ghép để cho rằng bọn tội phạm  đang tấn công vào nơi ở của chúng tôi là quyền của UBND phường và gia đình phải tự hiểu là phường đã cho phép họ làm như vậy. Công văn 1565/CV-VP là cách Tập đoàn Dầu khí tổ chức tạo dư luận chống đối, cô lập gia đình tôi để bảo vệ cho các tội phạm tấn công vào tính mạng của bố tôi và gia đình tôi, bọn tội phạm được hình thành thông qua sự hợp tác giữa Dầu khí và chính quyền phường Thành Công.   

3.      Từ việc tập đoàn Dầu khí gán ghép quyền chủ quyền nơi ở của ông Trần Xanh sang cho UBND phường Thành Công, tập đoàn yêu cầu UBND phường Thành Công xử lý ông Trần Xanh về tội “ cơi nới lấn chiếm trái phép” như tiêu đề của công văn ghi ở góc trên bên trái nếu ông Trần Xanh còn viết đơn tố cáo, còn các tội phạm đập bờ rào thì đó là bờ rào thuộc quyền hạn của UBND phường nên ông Trần Xanh miễn bàn

4.      Bình thường hóa các hành vi tội phạm tấn công ông Trần Xanh và gia đình, đồng thời khi án mạng xảy ra hoặc ông Trần Xanh bị tấn công đến tàn tật hoặc đột quị thì tuyên truyền bêu rếu ông Trần Xanh và gia đình về việc tham lam tranh chấp đất đai của nhà nước với dân địa phương nên xảy ra xô xát để chạy tội cho bọn tội phạm.

5.      Răn đe ông Trần Xanh và gia đình phải chịu đựng cảnh giam hãm, nếu có bất cứ hành vi tự vệ khi bị cán bộ phường hoặc cán bộ Dầu khí,người địa phương mang hung khí vào tấn công để làm đường, biến nơi ở của ông thành chốn công cộng,… thì sẽ ông Trần Xanh hoặc thân nhân sẽ bị bắt về tội “ gây rối trật tự công cộng” hoặc “ chống người thi hành công vụ” theo  bộ luật hình sự.

6.      Công khai tỏ thái độ việc tập đoàn Dầu khí  phối hợp với chính quyền để hãm hại ông Trần Xanh để khích lệ “ quần chúng tự phát” yên tâm tấn công ông mà không bị bắt giam, một thái độ hết sức là đê tiện đối với những người đã có cống hiến cho cơ quan, đê tiện với người già không còn sức chống đỡ, biến tổ chức Dầu khí thành tổ chức của loài quỉ khát máu,ham thích tấn công vào mạng sống của con người, rẻ rúng các giá trị về nhân quyền, đồng thời lãnh đạo Tập đoàn cũng thể hiện sự tự tin trong việc Lãnh đạo tập đoàn là những cá nhân có sức mạnh đứng trên pháp luật, điều khiển được chính quyền, xã hội tấn công vào một cá nhân cán bộ hưu trí của ngành và gia đình của họ để trả thù.

Sau khi có công văn 1565/CV-VP ngày  của tập đoàn Dầu khí, UBND phường đã thực hiện đúng 6 chỉ đạo trên của tập đoàn Dầu khí, tất cả hậu quả vẫn đang còn đấy, họ đã cho người vào chặt cây, đổ bê tông làm đường chữ L dọc theo bờ rào, làm đèn chiếu sáng công cộng trong nơi ở của ông Trần Xanh để phủ nhận quyền làm chủ của ông, để khuyến khích, hỗ trợ các hộ dân cư xung quanh gia tăng khủng bố, đập bờ rào để tràn vào sử dụng, làm nhà cho thuê, xả nước thải bề mặt vào nơi ỏ của chúng tôi, cho cộng đồng dân cư địa phương tự do đi lại trong nơi ở của chúng tôi…đồng thời hễ ông Trần Xanh viết đơn tố cáo thì vào đo đạc diện tích nhà ở của ông để viết báo cáo lên cấp trên để vu khống ông Trần Xanh đã lấn chiếm bao nhiêu mét vuông đất chung để hành hạ ông, ông luôn luôn ở trong trạng thái bị chính quyền đe dọa, thậm chí công an tuyên truyền tôi là người có nợ nần để bố trí cho đầu gấu mang dao chạy trong nhà gào thét tìm tôi để giết, cán bộ hưu trí của Dầu khí thì nhân danh lãnh đạo tổ dân phố, chi bộ đến ép bố tôi kí đơn cam kết đảm bảo an ninh, người thì dè bỉu bố mẹ tôi không biết dạy dỗ tôi,…

Phần diện tích cán bộ phường vào đo đạc và viết tố cáo lên UBND Quận là ông Trần Xanh lấn chiếm đất chung thực tế đó là hai cái bẫy của lãnh đạo và cán Dầu khí làm để giết ông Trần Xanh. Có lẽ vì thấy lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn trù ẻo ông Trần Xanh nên lãnh đạo các Ban và nhân viên thi nhau tìm cách hãm hại, chê bai giễu cợt ông Trần Xanh để lấy lòng lãnh đạo, ông Tính, người của viện Dầu khí lừa ông Trần Xanh từ năm 1994 khoảng chục triệu đông để cơi nới chỗ ở cho ông, tuy nhiên, sau khi có cớ để tiến hành thi công,  ông Tính đã làm xây tường và đổ trần bê tông xong thì để sắt thép và gạch ở trên đủ nặng ( hình dạng chiếc lồng sắt, thuộc sở hữu của ông Hoàng Phổ-  lãnh đạo của tập đoàn sống ở trên tầng 2 ) để cho nhà sập dần, chỉ vài năm sau là nứt và lún. Ông Tính sau khi lừa đảo ông Xanh thì trốn mất, ông Phổ thì thách thức ông Xanh đi kiện, ông Xanh buộc phải tố cáo ông Phổ- lãnh đạo Ban Tiền lương hằng chục năm lên cả tập đoàn (cơ quan sở hữu nhà D4) và chính quyền địa phương nhưng không ai xử lý  lãnh đạo tập đoàn Dầu khí không xử lý nhưng khi thực hiện nghị định 60,61/CP thì quyền sở hữu nhà D4 thuộc về các chủ căn hộ thì tập đoàn lại làm chứng dối,gán ghép cho ông Trần Xanh lấn chiếm đất chung và đề nghị phường vào đo đạc, quấy rối theo tinh thần công văn số 1565/CV-VP như trên, và cũng nói thêm rằng khi ông Tính và ông Phổ hãm hại bố tôi là khi tập đoàn đang sở hữu trực tiếp nhà D4.

Tôi kể một chút trên cho các ông thấy việc tổ chức hãm hại bố tôi là cả một hệ thống từ phía lãnh đạo tập đoàn, vì bố tôi bị lãnh đạo Tập đoàn trù ẻo (tôi đã nhìn thấy rất nhều đơn từ bố tôi trình bày ông bị chèn ép, không cho lên lương (lương gắn liền với tiêu chuẩn nhà ở) như thế nào với các cấp trên bộ ngành,…chính vì vậy nên cán bộ và lãnh đạo cáp dưới thi nhau hãm hại bố tôi để tâng công, còn chuyện bố tôi tổ chức cuộc sống trong khuôn viên của ông không phải là lấn chiếm đất chung, việc thực hiện nghị định 60, 61 của chính phủ cũng không biến không gian bao quanh căn hộ 110 D4 là thành của nhà nước rồi suy diễn ra đất chung, còn việc xây dựng là thuộc luật xây dựng, ông cũng là con người và bình đẳng với những người dân khác, chính vì chính quyền ngầm để cho người dân ở tầng 1 xây dựng trong khuôn viên của mình trong khu tập thể, khi chưa có sổ đỏ thì ông cũng là người bỏ tiền ra thuê nên ông luôn luôn có chủ quyền đối với vị trí căn hộ nhà kho 110 D4c khu tập thể Dầu khí Thành Công- Ba Đình- Hà Nội.

Tôi khẳng định, tuân theo pháp luật hiện hành, ông Trần Xanh không có lấn chiếm đất chung (ông chỉ ở trong khuôn viên nhà D4 có hàng rào gạch cao 2m bao quanh, không liên quan gì đến đất chung nào của địa phương), vì ông ở tầng 1 nên khoảng không gian sống bao quanh của ông sát mặt đất nên ông đi lại và sử dụng trên đất, về mặt tổ chưc cuộc sống thì các hộ Dầu khí khác ở tầng 1 ngăn cách sử dụng riêng nên khoảng không của căn hộ nhà kho ở phía sau khu tập thể của ông lại càng trở nên riêng biệt.

Ngoài ra lúc tôi cố gắng gọi điện cho ông Đặng Hữu Túy- nguyên phó chánh văn phòng Tập đoàn, người thay lời lãnh đạo tập đoàn kí công văn số 1565/CV-VP để cố gằng trao đổi giải quyết, song ông Túy tuy đã về hưu nhưng vẫn còn răn đe, tấn công  tôi bởi những lí lẽ vô đạo vô luật, ông Túy nói rằng đất đường qui hoạch đường đê La Thành mở rộng đã vào sát mái hiên phía sau căn hộ, có con đường cụt ở đó rồi dập máy (ý là ở trong khuôn viên chúng tôi có con đường cụt của địa phương để đe chúng tôi), như vậy ông Túy đã làm chúng dối, không có còn đường cụt nào của địa phương đi trong khuôn viên nhà D4, chỉ có lối đi vào bể nước của khu tập thể thì ông Bảy đã chiếm bể nước, chiếm lối đi làm nhà ở, ông Bảy, chính quyền và người dân không có quyền lợi gì đối với phần còn lại của lối đi vào bể nước qua căn hộ 110D4 của bố tôi. Nhưng ông Túy đã làm chúng dối là có con đường cụt để cho ông Bảy và chính quyền địa phương biến phần còn lại của  lối đi nội bộ thành con đường cụt của địa phương để tấn công gia đình tôi, khuyến khích dân địa phương đập bờ rào tràn vào sinh sống, tạo môi trường lộn xộn để ám sát chúng tôi.

Về vấn đề đường qui hoạch như ông Túy tung tin để đánh gia đình tôi, trong bản thông báo ông Trần Xanh nộp tiền đất của bố tôi hằng năm (xem bản thông báo năm 2013 gửi kèm), bố tôi đã phải nộp tiền đất là108,9m2  trong đó ghi rõ là mảnh đất có giá trị đường hẻm là số 1 và giá đất là 13.020.000 đồng, như vây tập đoàn Dầu khí đã làm chứng dối cho chính quyền địa phương làm bậy (việc này tôi đã trình bày ở  trên), không có đường hẻm nào của địa phương chạy trong khuôn viên nhà D4 nói chung và khuôn viên của căn hộ nhà kho 110D4 nói riêng, mảnh đất liền kề nằm trong qui hoạch sát căn hộ 110D4c không có đường vào, nhìn theo mắt thường  thì không đến 70 M2 , nhưng địa phương đã thu của ông lên đến 108,9 m2  đất tiền thuế, ông ở vị trí căn hộ 110D4c là không phải nộp thuế, đất lưu không xung quanh căn hộ ông cũng không phải nộp thuể theo m2 như trong thông báo, ông ở tầng 1 nên không gian bao quanh sát với mặt đất

Theo luật pháp, tập đoàn muốn xử lý vấn đề bố tôi ở trên đất qui hoạch đang thuộc tập đoàn sở hữu như thế nào thì cũng phải thông qua gia đình, bởi vì chỗ ở là bất khả xâm phạm, nguồn gốc đất ông ở là hợp pháp vì chưa có kiện cáo từ phía tập đoàn, tập đoàn phải có sự đồng thuận thì ông mới tổ chưc cuộc sống trên đó từ năm 1994, và trả tiền thuế đất cho đến năm 2013, do vậy việc việc lãnh đạo văn phòng làm chứng cho địa phương là trong khuôn viên căn hộ 110D4c phường Thành Công có một dải đât của tập đoàn nằm trong khuôn viên sống của ông (ý là không thuộc tòa nhà D4 nên không thuộc sự thụ hưởng của chủ nhân căn hộ nhà kho 110D4) và cho rằng một phần nơi ỏ của bố tôi là không hơp pháp thì và cho người mang hung khí vào hành hung, lắp đền chiếu sáng để phủ nhận quyền làm chủ của bố tôi là để gây thị phi nhằm gây nhiễu thông tin, thực chất là vẫn dùng các hành vi bạo lực để  phủ nhận chủ quyền về nơi ở của chúng tôi là các hành vi tội phạm.  

Như vậy, bố tôi là người phải trả tiền sử dụng đất nhưng Dầu khí và chính quyền vẫn không công nhận chủ quyền của bố tôi, mà âm thầm phối hợp với nhau để gây thị phi, rối loạn thông tin để tấn công vào tính mạng của bố tôi và gia đình.

Công văn số 1565/CV-VP để gán nghép chủ quyền nhà D4 cho UBND phường Thành Công nhằm để bảo vệ tội phạm, tiếp tục khủng bố gia đình tôi, công văn có nơi nhận là phòng quản trị của tập đoàn để thực hiện,  đây là phòng có ông Nguyễn Khắc Bảy làm lãnh đạo, chính ông Bảy thực hiện việc bố trí liên kết với địa phương để khủng bố chúng tôi, sau đây video con dâu ông Bảy tấn công tôi kể từ khi bố tôi ủy quyền đấu tranh cho tôi,…



Người trong video là chị Hà, con dâu ông Nguyễn Khắc Bảy, nguyên lãnh đạo phòng quản trị-văn phòng của tập đoàn, là phòng nhận được công văn số 1565/CV-VP do ông Đặng Hữu Túy kí để thực hiện, thời điểm tổ chức hãm hại bố tôi là ông Bảy đang công tác ở phòng quản trị, đồng thời ông Bảy cũng là lãnh đạo tổ dân phố tòa nhà nhà tập thế Dầu khí D4, chậu nước chị Hà hất vào mặt tôi chính là chậu nước của tập đoàn hất vào mặt tôi đấy, việc chị Hà bố trí công an điều tra, axit, bọn xã hội đen, nước thải,…để tấn công tôi chính mục đích của tập đoàn thể hiện trong công văn số 1565/CV-VP. Chị Hà chỉ là công cụ của Lãnh đạo tập đoàn Dầu khí.

Từ khi bố tôi ủy quyền cho tôi đấu tranh thì tập trung tấn công vào tính mạng tôi, còn trước đó thì tấn công vào tính mạng của bố tôi (như bố tôi đã trình bày trong các lá đơn tố cáo)

Sự việc xảy ra hàng thập kỷ, thực tế những gì chị Hà thể hiện trong video chỉ là một phần nhỏ, nhưng nó mang tính hệ thống từ việc lãnh đạo văn phòng tập đoàn là ông Đặng Hữu Túy thay lời lãnh đạo tập đoàn kí công văn số 1565/CV-VP và giao cho ông Nguyễn Khắc Bảy, lãnh đạo phòng quản trị-văn phòng tập đoàn,lãnh đạo tổ dân phố nhà D4 khu tập thể Dầu khí thực hiện, con cái ông Bảy làm tấn công vào mạng sống của gia đình tôi để đập bờ rào lôi kéo dân địa phương vào sử dụng, bởi chị Hà chỉ là môt mắt xích trong hệ thống  khủng bố gia đình tôi do tập đoàn Dầu khí bảo lãnh nên chị Hà đã nói rất rõ trong các vi đeo thể hiện chị đứng trên pháp luật, có thể gọi được công an, nhà báo phải sợ chị ấy và chị ấy sẽ thoải mái  hành hung tôi thoải mái bằng axits, bằng bọn xã hội đen,…

Thông thường chúng tôi phải tránh đi để bảo toàn tính mạng, bố mẹ tôi già yếu thì nấp trong các phòng có khóa của, nhưng hậu quả thì còn đó, cảnh sát khu vực bảo kê cho đầu gấu nhân danh đòi nợ cầm dao chạy trong nhà tìm giết tôi, cán bộ Dầu khí làm bị thư chi bộ, lãnh đạo tổ dân phố cũng đê tiện đến ép bố tôi phải kí vào bản cam  kết đảm bảo an ninh, một số bà con Dầu khí gần đó cũng đê tiện chạy đến dè bỉu bố mẹ tôi không biết dạy con và gây áp lực bắt bố mẹ tôi phải  đưa tiền cho cảnh sát khu vực trả nợ thay tôi, mục đích là làm cho gia đình tôi hoảng sợ và không dám viết đơn tố cáo.

Sự việc diễn ra giữa ban ngày, có lẽ lãnh đạo và cán bộ công nhân viên  Dầu khí trong khu tập thể cho rằng đó là việc cá nhân ông Đặng Hữu Túy, ông Nguyễn Khắc Bảy hãm hại ông Xanh và tổ chức không liên quan, do vậy tổ chức nhắm mắt và  không có phản ứng gì, nhận định như thế là không phải, ông Xanh đã nghỉ hưu, là một công dân bình thường, năm 2000 ông Bảy, ông Túy đều là lãnh đạo của văn phòng tập đoàn, phát ngôn của họ là thay  mặt cho tập đoàn, họ cũng đã viết công văn số 1565/ CV-CP thay lời Tổng Giám Đốc để che đậy sự việc và tổ chức tấn công chúng tôi cho đến ngày nay.

Chính quyền địa phương hỗ trợ cho gia đình ông Bảy tổ chức đánh phá gia đình tôi theo tinh thần công văn số 1565/CV-VP của tập đoàn Dầu khí là biểu hiện sự đi đêm giữa chính quyền,công an và tập đoàn Dầu khí nhằm thực hiện âm mưu bức hại mạng sống gia đình tôi của tập đoàn Dầu khí, công văn số 1565 chỉ là bề nổi, công văn không có cơ sở pháp luật để thực hiện, nhưng cán bộ phường Thành Công đã thực hiện chứng tỏ cán bộ chính quyền và công an địa phương đã bị lãnh đạo tập đoàn Dầu Khí mua chuộc và điều khiển.

Tập đoàn Dầu khí đã để cho Lãnh đạo văn phòng Tâp đoàn Dầu khí đi nói lén, tuyên truyền và vận động, thuê  mướn cán bộ địa phương điều khiển xã hội đâm lén bố tôi sau lưng mới, rồi làm chúng dối, gán ghép  ngụy biện để gây thị phi trấn áp bố tôi, để bảo kê cho cán bộ, công an phường tiếp tục hành hạ chúng tôi mới là chuyện cần phải vạch trần và đưa ra ánh sáng, đó mới là nguyên nhân dẫn đến những hậu quả đang bày ra trước mắt.

Việc lãnh đạo văn phòng Tập đoàn bày binh bố trận rất tinh vi để tổ chức tấn công vào nơi ở của bố tôi chính là việc giết người, chỉ có tâm ý của người muốn trả thù mới hành động  như vậy, trả thù ông đã vạch trần việc ông bị lãnh đạo Tập đoàn trù ẻo như thế nào cho thiên hạ tỏ tường.

Trên đây là tôi vạch trần thủ đoạn tinh vị, vô đạo, vô luật của Lãnh đạo tập đoàn Dầu khí trong quá trình họ liên kết với địa phương để kích động nhân dân và cán bộ Dầu khí tấn công nơi ở của chúng tôi, lãnh đạo Tập đoàn đã sử dụng người dân như những công cụ của lãnh đạo tập đoàn Dầu khí để thủ tiêu tính mạng bố tôi và người thân của ông, lãnh đạo tập đoàn đã thêu dệt nên các câu chuyện về thực hiện nghị định 60,61,  về chuyện không gian bao quanh của căn hộ bố tôi thuộc về nhà nước, về chuyện đất lưu không trong khuôn viên tòa nhà D4 là thuộc quyền sở hữu của nhà nước, rồi chuyện đất qui hoach đường Đê La Thành, bịa chuyện có con đường cụt của địa phương trong khuôn viên ở của bố tôi,….tất cả đề chỉ là làm nhiễu thông tin để lừa đảo dư luận để bảo vệ tội ác của họ, còn thực chất là lãnh đạo tập đoàn Dầu khí và cán bộ chính quyền đã dùng bạo lực tấn công bố tôi theo kiểu anh chị xã hội đen.

Tổng quát lại là lãnh đạo văn phòng tập đoàn  dùng tổ chức là tập đoàn Dầu khí đứng ra làm chứng dối cho việc ông Trần Xanh đã lấn chiếm đất chung của địa phương để bảo vệ cán bộ chính quyền địa phương đã bảo kê cho tập đoàn hãm hại ông Trần Xanh, tập đoàn đã bẻ cong luật pháp khi tính ông chỉ có chủ quyền ở trong phòng ở, diện tích của căn hộ, còn không gian bao quanh căn hộ ra đến bờ rào là của nhà nước, nhưng vì căn hộ ở tầng 1 nên không gian bao quanh sát mặt đất nên tập đoàn tạo dư luận là ông Trần Xanh lấn chiếm đất chung và địa phương có quyền hạn chứ không phải là ông Trần Xanh, từ đó dẫn tới hiện tượng là ông Trần Xanh ở trong khu tập thể Dầu khí, có tường rào bảo vệ bằng gạch bao quanh cao 2m nhưng bị cán bộ phường cho dân địa phương đập bờ rào để tràn vào sinh sống trong khuôn viên, điều này không khác gì Trung Quốc không công nhận vùng đặc quyền về kinh tế của Việt Nam để xâm lược và đưa giàn khoang vào hoạt động trong những ngày vừa qua, biến nơi ở của chúng tôi thành nơi để tra tấn chúng tôi.

Tôi yêu cầu lãnh đạo Tập đoàn chấm dứt tội ác của tập đoàn đối với gia đình tôi, xin lỗi bố tôi và phải có trách nhiệm vô hiệu hóa ê kíp mưu hại bố tôi do lãnh đạo văn phòng tập đoàn Dầu khí Việt Nam thay lời lãnh đạo Tập đoàn đứng ra tổ chức, đảm bảo nhà kho 110 D4 không trở thành phòng giam bố tôi để khủng bố, để chúng tôi phục hồi tinh thần và tổ chức cuộc sống, cụ thể như sau:

1.       Mở của của căn hộ ra cầu thang theo tiêu chuẩn của căn hộ.
2.      Chấm dứt việc đi đêm với địa phương, sử dụng chính quyền UBND phường Thành Công dùng vũ lực và tuyên truyền dối trá để nhằm huy động sức mạnh của toàn xã hội tấn công vào gia đình tôi trong 14 năm qua.
3.      Làm việc với UBND phường về việc hủy bỏ âm mưu hãm hại gia đình tôi theo tinh thần nội dung công văn số 1565/CV-VP ngày 21/4/200 của Tập đoàn Dầu khí, xử lý các hậu quả do trước đây Lãnh đạo văn phòng tập đoàn đã tuyên truyền cho cán bộ và công an địa phương, công nhân viên Dầu khí và nhân dân địa phương dùng bạo lực để thực hiện quyền tự do đi lại trong nơi ở của chúng tôi bằng cách đính chính lại thông tin trên và thông báo rộng rãi trong khu tập thể Dầu khí và địa phương.

Người viết đơn






Trần Thị Cẩm Thanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét