Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Thư của Ls Lê Công Định gửi Vũ Hợp Lân - phóng viên của báo Nhân dân

Thư ngỏ gửi “người khuất mặt khuất mày”,
Hôm nay một vài bạn hữu gửi đến tôi đường dẫn bài viết công kích cá nhân tôi trên báo Nhân Dân. Tác giả tên Vũ Hợp Lân, có lẽ là bút danh của một người không dám lộ diện công khai. Vậy tôi xin mạn phép trò chuyện với “người khuất mặt khuất mày” ở đây.
Nội dung chính của bài viết nhằm chỉ trích việc tôi bày tỏ lòng kính trọng đối với các chính khách và quân nhân Việt Nam Cộng Hòa, cụ thể là cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam. Quả thật, tôi vô cùng kính trọng hai nhân vật lịch sử anh hùng đã ngã xuống vì quốc gia ấy. Nếu so sánh họ với các nguyên thủ và tướng lĩnh ngày nay trước mối đe dọa và hành vi xâm lấn của ngoại bang đối với lãnh thổ mà tổ tiên chúng ta để lại, thì lời ca ngợi của tôi dành cho hai vị e rằng chưa diễn đạt hết niềm cảm phục pha lẫn tiếc thương của tôi. Sự đời vẫn vậy, những người đáng sống thì lại chẳng may qua đời quá sớm!
Tướng Nguyễn Khoa Nam lúc quyết định tuẫn tiết, do không làm tròn bổn phận của một quân nhân, ắt hẳn đã không đến nỗi quá “tâm tư” vì không được thăng cấp bậc Trung Tướng trước khi xả thân bảo vệ lãnh thổ mà mình mang trọng trách. Một vị danh tướng không màng đến địa vị và bổng lộc, đã chọn cái chết oai hùng, không đáng để nhiều người trong đó có tôi kính trọng sao? Việc tôi “đứng về phía nào” chẳng lẽ cũng phải xin phép ai? Yêu ghét một con người, một nhân vật lịch sử, lẽ nào cũng phải theo “định hướng”? Luật pháp nào quy định thế? Thưa ông Vũ Hợp Lân, xã hội này có thể còn thiếu tự do, nhưng tôi không cho phép mình mất tự do trong tư tưởng của chính mình, vì tôi là Con Người! Ông có quyền trung thành với ai đó, nên dù vẫn tôn trọng ông, tôi không nhất thiết phải giống ông. Tôi khác.
Bày tỏ lòng kính trọng đối với cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, không có nghĩa là muốn tái lập trong tương lai một thể chế của quá khứ. Cũng tương tự, ngưỡng mộ Đức Thánh Trần Hưng Đạo và chiến công vĩ đại của ngài, không đồng nghĩa với ý định thiết lập một vương triều quân chủ đời nhà Trần vào Việt Nam ở thế kỷ 21 này. Và nếu tôi tôn trọng cụ Hồ trong tư cách một nhân vật lịch sử, như tôi vẫn luôn bày tỏ bất kể ai phiền muộn, thì trừ phi tôi bị tâm thần mới có ý mong muốn chế độ mà cụ Hồ thiết lập từ năm 1945 mãi trường tồn cùng với bao vấn nạn tham nhũng và vi phạm nhân quyền thế này! Viết như vậy đã dễ hiểu chưa ông Vũ Hợp Lân? Suy nghĩ theo cách ấy liệu sẽ bị suy diễn là có ý đồ chống và lật đổ chế độ chăng? Thú thật, nếu ông cố tình suy diễn theo hướng đó, thì không việc gì tôi phải e ngại hay sợ ông cả.
Dù sao cũng phải cám ơn ông Vũ Hợp Lân đã trích đăng công khai những câu chính trong các bài viết của tôi, vì điều đó vô hình chung quảng bá suy nghĩ của tôi đến một số độc giả mà tôi không có dịp tiếp cận. Chỉ tiếc là tờ báo ông dùng để đăng ít người đọc quá! Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, hồi ở tù tôi rất thường đọc báo Nhân Dân, vì không một tờ báo nào khác được phép phổ biến trong khuôn khổ các trại giam ở Việt Nam dù là Thanh Niên hay Tuổi Trẻ của chính nhà nước này. Đọc để mỉm cười vui vẻ, thay vì xem hài kịch vốn không thể có trong tù.
Tôi chưa bao giờ tự xưng am tường sử học, vì đó là một lĩnh vực sâu rộng đòi hỏi nhiều năng lực và thời gian nghiên cứu, mà tôi thì chỉ dừng lại ở sự say mê học hỏi từ lịch sử cho riêng mình thôi. Tuy nhiên, có hồ đồ lắm không khi một “người khuất mặt khuất mày” viết vài ba dòng “vỗ mông ngựa” (mượn chữ của tác giả Kim Dung trong tác phẩm “Lộc Đỉnh Ký”) trên một tờ báo chuyên về tuyên truyền, chứ không chuyên ngành sử học, lại nhận định tôi “kém hiểu biết lịch sử” hoặc “xuyên tạc lịch sử”?
Để tránh tình trạng chụp mũ bừa bãi vô ích, tôi đề nghị ông Vũ Hợp Lân sớm tổ chức một mục đàm luận công khai và dân chủ với tôi về các vấn đề lịch sử Việt Nam hiện đại trên chính tờ báo Nhân Dân để độc giả rộng đường nhận định. Đây không phải là lời thách thức, mà là việc làm cần thiết để tránh tiếng “cả vú lấp miệng em” vốn thường dành cho những tay bồi bút, và cũng giúp tờ báo của ông nâng lên một tầm cao mới, thu hút thêm nhiều độc giả có đầu óc hơn. Ông đồng ý nhé?
Trân trọng,
Lê Công Định


Nguồn: https://www.facebook.com/le.cogito.7?fref=ts

Sự tráo trở của một người từng là... luật sư !
Thứ ba, 18/11/2014 - 03:03 AM (GMT+7)
[+] Cỡ chữ: Mặc định    

Sau hơn ba năm chấp hành án vì "hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân", ngày 6-2-2013, Lê Công Định được ra tù trước thời hạn. Ngỡ rằng sau khi được hưởng lượng khoan hồng của Nhà nước, Lê Công Định sẽ rút ra bài học để làm lại cuộc đời, song qua một số ý kiến đã công bố, lại thấy dường như anh ta đang muốn chứng minh mình là con người tráo trở?
Năm 2010, trước khi tòa nghị án, Lê Công Định đã thành khẩn nhận tội, tỏ ra ân hận vì "đi ngược lại những đóng góp của gia đình trong hai cuộc kháng chiến". Đến hôm nay, vi-đê-ô clip và lời nhận tội của Lê Công Định vẫn còn nguyên trên internet, cho thấy việc làm "có mục đích tuyên truyền chống Nhà nước Việt Nam, hành vi của tôi đã vi phạm pháp luật Việt Nam, cụ thể là Điều 88 Bộ luật Hình sự, như tôi bị khởi tố. Tôi rất hối hận về sai lầm của mình mà vì đó mà tôi đã bị bắt tạm giam như ngày hôm nay. Do vậy, tôi đã hợp tác khai báo đầy đủ về việc làm của mình cho cơ quan điều tra, mong muốn được hưởng các tình tiết giảm nhẹ và sự khoan hồng theo quy định của pháp luật".
Sau hơn ba năm, do chấp hành tốt nội quy trại giam trong quá trình thụ án, Lê Công Định đã được ra tù trước thời hạn. Trở về với gia đình, với xã hội, thời gian đầu, Lê Công Định khá im hơi lặng tiếng, nhưng từ ngày 3-2-2014, sau khi trả lời phỏng vấn của BBC với những dòng phác họa "Từ năm lên bảy tuổi, tôi đã bắt đầu quan tâm đến chính trị. Năm lên 14 tuổi, tư tưởng tôi dần định hình. Đến năm 20 tuổi, khi sự kiện Đông Âu diễn ra, tôi xác định phải làm gì đó để thay đổi đất nước theo hướng xây dựng một quốc gia pháp trị và xã hội dân sự. Hơn 20 năm nay vẫn như vậy, không lý do gì để biến cố của bốn năm vừa qua có thể thay đổi lý tưởng của tôi" thì dường như anh ta bắt đầu hoạt động trở lại thông qua facebook, qua những bài viết, bài trả lời phỏng vấn trên một số diễn đàn của các thế lực thù địch, hoặc thiếu thiện chí với Việt Nam?
Ai cũng hiểu một điều đơn giản, một người có bản lĩnh sẽ rất khó có thể bị lôi kéo. Song theo lời khai của Lê Công Định với Cơ quan An ninh điều tra (Bộ Công an) vào năm 2009 thì anh ta lại liên tục bị lôi kéo, lúc thì: "Với sự lôi kéo của Nguyễn Sĩ Bình, tôi đã tham gia Đảng Dân chủ Việt Nam và là thành viên Ban Thường vụ tổ chức này và đã tham gia các việc làm tuyên truyền chống Nhà nước Việt Nam", lúc thì "Đầu tháng 3-2009, tại Pattaya, Thái-lan, tôi đã bị tổ chức Việt tân lôi kéo tham gia lớp huấn luyện đấu tranh bất bạo động"! Và đâu là sự chín chắn khi một người từng mang danh "luật sư" mà khi bàn về tự do ngôn luận, tự do báo chí trên BBC lại chỉ dẫn lại điều luật quốc tế hay điều luật nước này, nước khác có lợi cho mình (như để lòe bịp người chưa đọc các văn bản đó?), tảng lờ các nội dung có tính chế định và ràng buộc: "Trong khi thực hiện những quyền và quyền tự do cho cá nhân, mọi người chỉ phải tuân thủ các hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất là bảo đảm việc thừa nhận và tôn trọng đối với các quyền và quyền tự do của những người khác, đáp ứng được các đòi hỏi chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung trong một xã hội dân chủ" (khoản 2 Điều 29 Tuyên ngôn nhân quyền quốc tế); "Việc hành xử quyền tự do phát biểu quan điểm (...) đòi hỏi đương sự phải có những bổn phận và trách nhiệm đặc biệt. Quyền này chỉ có thể bị giới hạn bởi pháp luật vì nhu cầu: a. Tôn trọng các quyền tự do và thanh danh của người khác; b. Bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe công cộng hay đạo lý" (khoản 3 Điều 19 Công ước quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị); "việc thực thi các quyền con người phải được xem xét trong bối cảnh khu vực và quốc gia, tính đến hoàn cảnh khác nhau về chính trị, kinh tế, pháp lý, xã hội, văn hóa, lịch sử và tôn giáo" và "Việc thực thi nhân quyền và các quyền tự do cơ bản sẽ chỉ được giới hạn theo quy định của luật pháp nhằm mục đích bảo đảm việc thừa nhận nhân quyền và các quyền tự do cơ bản của những người khác, và để đáp ứng các yêu cầu chính đáng về an ninh quốc gia, trật tự công cộng, y tế công cộng, an toàn công cộng, đạo đức công cộng, cũng như phúc lợi chung của tất cả mọi người trong một xã hội dân chủ" (Điều 7, Điều 8 Tuyên ngôn nhân quyền ASEAN)?
Đồng thời với việc đưa ra ý kiến không hoàn chỉnh về tự do ngôn luận, tự do báo chí, Lê Công Định còn có xu hướng "hoài cổ", soi mói lịch sử nhằm xuyên tạc (hay mê hoặc người đọc thiếu am hiểu lịch sử?). Thí dụ, để hạ thấp ý nghĩa trọng đại của ngày 2-9, mấy tháng trước, trong khi nhân dân cả nước hồ hởi đón chào Quốc khánh thì Lê Công Định công bố trên facebook, sau đó gửi đăng trên BBC ý kiến cho rằng, ngày 11-3-1945 "Bảo Đại ký đạo dụ "Tuyên cáo Việt Nam độc lập", hủy bỏ Hòa ước Patenôtre ký với Pháp năm 1884 cùng các hiệp ước nhận bảo hộ và từ bỏ chủ quyền khác, khôi phục nền độc lập của đất nước, thống nhất Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ" là "thời điểm đáng lưu ý... xét về phương diện thực tế và pháp lý, Việt Nam đã thực sự độc lập từ ngày 11-3-1945"! Viết như vậy, Lê Công Định tự chứng tỏ anh ta hoặc là người rất kém hiểu biết lịch sử, hoặc cố tình xuyên tạc lịch sử để phủ nhận một sự kiện, một giá trị quan trọng của đất nước Việt Nam. Bởi người Việt Nam am hiểu lịch sử dân tộc đều biết ngày 11-3-1945 Bảo Đại ký đạo dụ "Tuyên cáo Việt Nam độc lập", ra tuyên bố này khác,... là do sức ép của phát-xít Nhật, qua đó chấp nhận thay thế thế lực ngoại xâm đô hộ này (Pháp) bằng thế lực ngoại xâm đô hộ khác (phát-xít Nhật). Để sáng tỏ, Lê Công Định nên tìm đọc hồi ký của ông Trần Trọng Kim cùng các tài liệu liên quan để hiểu quan hệ của ông với người Nhật như thế nào, tại sao lại có ý kiến cho rằng "Trần Trọng Kim bị người ta dùng làm con bài, mà vẫn tưởng là họ cho ông ra đóng góp với dân tộc"!
Phát ngôn bừa bãi về ngày độc lập của dân tộc xong, Lê Công Định chuyển sang ca ngợi... chế độ Sài Gòn trước đây! Như muốn hùa theo mấy kẻ chống cộng người Mỹ gốc Việt đang sống ngày tàn nơi đất khách quê người và tự huyễn hoặc, tự an ủi nhau về "quá khứ oai hùng", Lê Công Định làm thơ "kính tặng" một viên tướng vì bại trận phải tự sát và "tướng lĩnh, binh sĩ VNCH", mà qua câu thơ "Từng thao lược, can trường xông trận mạc - Giặc thù phơi xác, máu loang chân" (!) là có thể hiểu anh ta đứng về phía nào. Sau đó, nhân "ngày giỗ Ngô chí sĩ" và kỷ niệm sự kiện Ngô Đình Diệm phế truất Bảo Đại, Lê Công Định vừa viết trên facebook coi Ngô Đình Diệm là "nhân vật từng có sự nghiệp vĩ đại nhất của dân tộc ở thế kỷ 20..., nhân vật lịch sử đã từng tranh đấu và ngã xuống vì quốc gia Việt Nam" (!), vừa đưa lên internet bức ảnh chụp anh ta đứng bên mộ Ngô Đình Diệm như muốn khẳng định không nói suông!? Thậm chí mới đây, trong một status đăng trên facebook cá nhân, trong khi xưng xưng viết "lịch sử phải khách quan", anh ta lại bất chấp sự thật lịch sử, ngang nhiên coi việc chính quyền Ngô Đình Diệm "lê máy chém" giết hại nhân dân miền nam là "vu cáo... luận điệu tuyên truyền của nhà nước"! Bàn về một vấn đề hệ trọng như thế, nhưng không tìm hiểu lịch sử, hay anh ta cố tình bỏ qua lịch sử để "làm đẹp thần tượng Ngô chí sĩ"!? Rất nhiều tài liệu về tội ác của chính quyền Ngô Đình Diệm do chính người Mỹ và nhiều người nước ngoài viết đã xuất bản, chẳng lẽ Lê Công Định không đọc? Còn về máy chém, mọi người đều biết đó là một công cụ man rợ mà chính quyền Ngô Đình Diệm sử dụng để giết hại đồng bào, mà cái chết của Ba Cụt (tức Lê Quang Vinh, bị chém ở Cần Thơ năm 1956), Hoàng Lệ Kha (Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy Tây Ninh, bị chém ở Tây Ninh năm 1960),... là những sự kiện đủ chứng minh Lê Công Định cố tình đổi trắng thay đen, phớt lờ sự thật lịch sử. Nếu là người cầu thị, Lê Công Định cần đọc mấy dòng của tác giả Cao Hữu Tâm khi trao đổi với một số người đang lao xao "hoài Ngô" đã viết trên trang mạng sachhiem.net: "Cụ đã mục xương lâu rồi, đừng mang cái xác thối của cụ ra bắt người khác ngửi mùi tử khí "anh minh" nữa. Cụ do Mỹ cho về, cũng lại do Mỹ bứng đi, đó là quy luật của nhờ cậy rồi phản bội, thôi. Còn muốn chống cộng, không phải chỉ văng tục chửi thề tục tĩu là cộng sản chết đâu, mà kết quả ngược lại, tức là bị phản ép - phê rồi đó!".
Tuy nhiên, sự tráo trở của Lê Công Định thể hiện rõ nhất khi anh ta viết: "Chính biến cố bắt giam tôi ngày 13-6-2009 đã đẩy tôi vào con đường chính trị một cách bất đắc dĩ"! Viết như thế, chẳng hóa ra là Lê Công Định tự "vả" vào những gì anh ta nói khi trả lời phỏng vấn của BBC như đã dẫn ở trên? Từ sự thành khẩn nhận tội của anh ta trước tòa, thử hỏi ai đã tham gia "ban thường vụ" của cái gọi là "đảng dân chủ Việt Nam" của Nguyễn Sĩ Bình ở Hoa Kỳ, và nếu không bị bắt giữ thì còn giữ chức "tổng thư ký" của cái "đảng" bịp bợm này? Thử hỏi, ai đã tham gia "khóa huấn luyện" của tổ chức khủng bố "Việt tân" năm 2009 ở Pattaya (Thái-lan)? Thử hỏi, ai đã lấy các bí danh Nguyên Kha, Paul, C4 (Chị Tư) để liên lạc với đồng bọn, soạn thảo 33 tài liệu công kích chế độ? Thử hỏi, ai đã công khai thừa nhận "Tôi thấy những việc làm của tôi đã vi phạm pháp luật Việt Nam. Tôi rất ân hận với hành vi sai trái của mình"? Chẳng lẽ đó không phải là hoạt động chính trị? Bằng các câu chữ này, Lê Công Định không chỉ tráo trở sổ toẹt lời khai mà qua đó như muốn đổ lỗi cho chính quyền đã đẩy anh ta vào "con đường chính trị". Phải chăng Lê Công Định muốn dọn đường để tiếp tục đi trên con đường cũ bằng cách thức khác? Phải chăng anh ta muốn đánh tiếng về "lòng trung thành" với ai đó? Tiền hậu bất nhất, nhưng lời khai, vi-đê-ô clip nhận tội của anh ta thì vẫn còn rành rành trên internet. Thiết nghĩ, từng là một "luật sư" được ca ngợi có "tài năng", nhưng Lê Công Định lại công khai thể hiện thái độ tráo trở như vậy thì thử hỏi, đâu là con người đích thực của anh ta?
VŨ HỢP LÂN


Nguồn: http://www.nhandan.com.vn/chinhtri/binh-luan-phe-phan/item/24862202-su-trao-tro-cua-mot-nguoi-tung-la-luat-su.html

Những hình ảnh và tiếng nói của người dân trước cổng Mặt trận lừa đảo 46 Tràng Thi































Xin mời quí vị nghe tiếng nói đấu tranh của họ tại đây

https://www.youtube.com/watch?v=3sP8TVtEbtg








Hồ sơ vụ án ông Trần Xanh: Gửi đơn lần 2 và trả lại tiền lần 2 cho chủ tịch Tập đoàn Dầu khí


CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

 

                                                                     Hà Nội, ngày  19   tháng11 năm 2014


ĐƠN YÊU CẦU
(Lần thứ 2)
(chấm dứt việc tổ chức đánh đập, chiếm đóng nơi ở của gia đình tôi để giết chúng tôi)

 Kính gửi:                     Ông Chủ tịch tập đoàn Dầu khí

 Tôi vô cùng bức xúc khi chiều ngày 12/11/2014, có ông Chánh văn phòng tập đoàn Dầu khí tự nhiên dẫn cán bộ xông vào gia đình tôi để quay phim chụp ảnh bố tôi mà không được phép.

 Tập đoàn Dầu khí chính là tổ chức cướp  căn hộ của bố tôi tại 212 E3 khu tập thể Dầu khí Thành Công – Ba Đình – Hà Nội để ép bố tôi vào ở nhà kho sau nhà D4c khu tập thể Dầu khí Thành Công – Ba Đình – Hà Nội để đánh đập và đổ nước thải, khủng bố hằng  ngày nhằm mục đích giết  người diệt khẩu.

Trước đó, sáng ngày 11/12/2014 chị Hà ban Thanh tra Tập đoàn Dầu khí đến nhà tôi gặp tôi vì tôi đã có đơn thư gửi cho tập đoàn, tôi nói là tất cả sự việc tôi đã trình bày trong đơn, đề nghị tập đoàn sau khi đọc thấy sai và đúng điều gì thì có ý kiến bằng văn bản, đồng ý hay không đồng ý, hoặc có ý kiến khác thì cũng trả lời tôi bằng văn bản.

 Nhưng chị Hà lại thông báo chiều cùng ngày có đoàn cán bộ của Tập đoàn đến thăm hỏi tình cảm bố tôi, chị Hà đòi hỏi phải nói chuyện tình cảm trước đã.Tôi đã từ  chối kiểu đòi hỏi nói chuyện của lãnh đạo tập đoàn Dầu khí, tập đoàn vừa đánh đập, khủng bố bố tôi vừa bắt bố tôi phải hầu chuyện tình cảm hàng thập kỷ nay, nay bị tố cáo ra công luận vẫn đòi đến nói chuyện tình cảm, đó là một yêu cầu láo lếu, chúng tôi muốn chấm dứt điệp khúc tình cảm lừa đảo của tập đoàn Dầu khí.

 Qua lời nói của chị Hà, tôi cảm nhận có vẻ tập đoàn Dầu khí không muốn thừa nhận tội ác và chấm dứt tội ác mà quay ra quấy nhiễu gia đình và đổ cho khu vực dân cư phức tạp gây nên, tôi cho rằng Dầu khí không nên tiếp tục nói xấu cán bộ Dầu khí và dân cư địa phương sống xung quanh nhà tôi để lấp liếm cho tội ác của mình, họ chỉ là  những người bị Dầu khí, chính quyền, công an lợi dụng  mà tôi đã  nói rõ trong đơn đã gửi cho tập đoàn vào tháng 9/2014.

 Tập đoàn muốn lừa chúng tôi vào một cái bẫy khác của tập đoàn giăng ra đó là nhờ vả tập đoàn can thiệp vì gia đình có hàng xóm phức tạp, việc né tránh va chạm với tập đoàn và chuyện nhờ vả  theo hướng dẫn của tập đoàn chắc chắn sẽ chẳng đi đến đâu, trước đây vì bố tôi tránh va cham với tập đoàn mà chỉ tập trung tố cáo chính quyền địa phương nên bị chính tập đoàn Dầu khí vừa không bị vạch mặt nên ra mặt bênh chính quyền và vẽ ra các kiểu trả thù, đặt điều thị phi cho ông Trần Xanh, càng tố cáo càng đe dọa đánh đập, khủng bố.

 Chiều ngày 12/11/2014, khi tôi thấy chị Hà ban thanh tra tập đoàn nhòm qua ô cửa, tôi bước ra và khóa của lại tỏ thái độ chống đối cuộc viếng thăm này, nhân lúc tôi sơ hở,  tôi mở của quay vào nhà có việc thì ông Chánh văn phòng ập vào nhà, xúm lấy bố tôi khen bố tôi khỏe mạnh, cho bố tôi 500.000 đồng (năm trăm nghìn đồng) và quay phim chụp ảnh bằng điện thoại di động.

 Lãnh đạo tập đoàn Dầu khí chính là những người coi bố tôi,người cao tuổi trong tập đoàn như con chó, cướp đi hết quyền được sống và quyền con người của bố tôi, bịt mồm bịt miệng ông suốt bao nhiêu năm qua, vậy các ông có tư cách gì mà đến đòi nói chuyện tình cảm, lí do gì mà lại đến đòi nói chuyện tình cảm? đánh đập bố tôi như chó nhưng lại đòi đến nói chyện tình cảm? có tình cảm gì đâu mà đòi nói chuyện tình cảm?

Qua tiếp xúc tôi thấy ông Chánh văn phòng chưa nhận thức được bản chất của sự việc, nguyên nhân và hậu quả dẫn đến người ta buộc phải đấu tranh bằng chính cả mạng sống của mình, lãnh đạo tập đoàn vẫn dùng những luận điệu mụ mị để che đậy bản chất sự việc, ông Chánh văn phòng không nhận thức được là tập đoàn không thể che đậy sự việc được nữa, sự thật có dấu hiệu riêng của nó.

 Ví dụ như khi tôi chỉ cho ông Chánh văn phòng thấy vị trí thực tế căn hộ nhà kho bị bịt cửa lại, không thể đi ra hành lang, đó đơn giản là tôi chứng minh tôi đã phản ánh sự việc trong đơn đúng như trong thực tế.

 Thế nhưng ông Chánh văn phòng lại nói át đi đó là việc đó là của cơ quan quản lý nhà nước, vậy tôi cũng yêu cầu tập đoàn trả lời bằng văn bản rõ cho gia đình tôi về vấn đề này, tại sao tập đoàn lại cướp đi căn hộ của bố tôi phân cho người khác rồi nhốt bố tôi vào nhà kho sau nhà  D4  này để cho chính quyền và công an địa phương bố trí người đánh đập, chiếm đóng, khủng bố và tra tấn? Cơ quan quản lý nhà nước nào, cá nhân lãnh đạo nào đã chỉ đạo tập đoàn Dầu khí bức tử mạng sống của bố tôi.

 Không những thế, vị trí nhà kho này còn đặc  biệt nhất trong khu tập thể ở chỗ, nhà kho thì không có nhà đi vệ sinh ( không có đầu chờ thoát nước thải đi vệ sinh) nhưng lại luôn bất ngờ bị nước thải phân ở tầng trên chảy xuống khắp nhà kho qua các khe của trần nhà, hiện tượng  mưa nước thải trong nhà bất ngờ xảy ra bởi vì khu tập thể tự nhiên bị tắc đường ống dẫn nước thải.
 
 Trong nhà thì nước thải chảy xuống bất cứ khi nào, cơi nới thì  lãnh đạo tập đoàn đánh sập, lại còn chỉ đạo dân cư xung quanh đổ nước thải vào nơi ở của chúng tôi thì thử hỏi chúng tôi phải sống như thế nào?

 Phần nhà bị lãnh đạo tập đoàn Dầu khí đánh sập cũng bị tổ chức Dầu khí tố cáo lên UBND phường là bố tôi lấn chiếm, do vậy hễ muốn sữa chữa là phường mang công an đến đeo dọa bố tôi  về tội làm nhà trái phép nguy hiểm, phường cứ quấy rối hàng chục năm như vậy, đơn thư tố cáo người Dầu khí của bố tôi thì không được phường trả lời,….hiện trạng nguy hiểm bị Dầu khí phối hợp với phường giữ nguyên như vậy để cái bẫy giết người này sụp đổ bất thình lình để giết bố tôi, đường đi ra chính cũng bị bịt, đường ra phụ theo đường bể nước thì vướng vào bẫy giết người lơ lửng, hỏi chính bố mẹ các ông bị tra tấn như vậy thì họ có sống nổi không?

 Bố tôi đã có đơn phản ánh là nhà ỏ nguy hiểm không ở được gửi khắp nơi, từ phường đến thành phố, từ tổ dân phố khu tập thể Dầu khí đến viện Dầu khí, đến cơ quan tập đoàn trong suốt thời gian qua để đấu tranh quyền cho quyền con người của mình nhưng lãnh đạo Dầu khí bảo nhà kho chỉ có những hư hỏng nhỏ đã được tập đoàn giải quyết nhằm bịt mồm bịt miệng bố tôi.

 Nghe ông Chánh văn phòng nói luyên thuyên mội hồi muốn xuyên tạc sự thật bản chất việc tập đoàn gửi công văn số 1565/CV-VP cho UBND phường địa phương nên tôi hỏi ông Chánh văn phòng đến nhà tôi để làm gì, ông chánh văn phòng trả lời tôi là ông ta đến để giúp đỡ, tôi bảo tôi không cần giúp đỡ kiểu Dầu khí.

 Tội ác phải được đưa ra ánh sáng chứ không phải để cho các vị đến nhà ăn nói lôi thôi để che đậy tội ác
.
 Tập đoàn quá dã man với bố tôi, ông Trần Xanh.

 Ông phó ban Thanh tra tập đoàn cũng nói lung tung, bố tôi ở nhà kho sau nhà D4 này đâu phải là ở mặt ngõ, bây giờ vừa bị chiếm đóng vừa bị hất nước thải vào nhà, vào mặt,.. việc này tôi đã trình  bày trong đơn, nơi ở bị đập bờ rào và biến thành ngõ và hô hoán lên là ngõ, vậy chúng tôi sống như thế nào khi nơi ở đã bị hàng chục người xâm phạm và chiếm đóng và tổ chức các sinh hoạt công cộng lẫn riêng tư, để đổ nước thải, suốt ngày rình rập để hất axits, đánh đập, hất nước thải vào mặt,…UBND phường còn lắp đèn chiếu sáng trong vườn chúng tôi để khẳng định bố tôi không có chủ quyền, để khuyến khích bọn tội phạm ra tay,..

 Tôi đã phải lao đông vất vả để tìm ra sự thật cho bố tôi và kiềm chế cảm xúc tức giận, hết sức bình tĩnh  viết đơn yêu cầu tập đoàn chấm dứt tội ác. Giải quyết đơn từ là việc làm của tổ chức Tập đoàn, các ông phải làm việc và có câu trả lời tôi bằng văn bản chứ không phải là đến nhà tôi để ăn nói vài câu lừa đảo, đe dọa thay cho việc trả lời bằng văn bản.

 Các ông không thể đe dọa được chúng tôi, chúng tôi phải tố cáo các ông để bảo vệ sự sống của chính mình.

 Đơn của tôi là lá đơn “yêu cầu tập đoàn Dầu khí chấm dứt việc bày binh bố trận để giết gia đình tôi” chứ không phải là lá đơn xin giúp đỡ, tôi yêu cầu chứ không xin, tôi đối đầu với kẻ thù của bố mình và yêu cầu một tổ chức của nhà nước phải chấm dứt tội ác, tôi hoàn toàn không van xin giúp đỡ như lãnh đạo văn phòng và các Ban của tập đoàn dầu khí tưởng tượng.

 Không bao giờ chúng tôi xin xỏ, bố tôi đã từng gửi đơn lên tập đoàn ý yêu cầu các ông phải có trách nhiệm giải thích sự việc vì sao chính quyền lại phủ nhận quyền của chúng tôi và khẳng định đó là quyền của UBND phường để tổ chức đánh đập và tra tấn chúng tôi, chính các ông phân cho bố tôi ở nhà kho này và các ông đã làm việc như thế nào với chính quyền địa phương mà địa phương lại đến tổ chức chiếm đóng? Các ông phải có trách nhiệm giải quyết, tuy nhiên các ông đã lẩn tránh trách nhiệm của mình, bởi vì các ông chính là thủ phạm. 

 Một mình bố tôi đã đơn độc đối đầu với tổ hợp Dầu khí chính quyền và công an 20 năm nay để duy trì sự sống và bây giờ là đến lượt tôi tiếp tục, tôi dám chết để theo làm chứng cho sự thật, sự thật là tập đoàn đã bức tử bố tôi trong suốt trong những năm tháng sau khi ông đã nghỉ hưu cho tới nay.

 Qua buổi bị ông Chánh văn phòng tập đoàn đến quấy rối hôm nay, ông nên xem lại cách làm việc của văn phòng và các ban liên quan trong tập đoàn, họ không làm việc để giải quyết đơn thư mà đi tìm người viết đơn để quấy rối, ập vào nhà quay phim chụp ảnh bố tôi để làm gì? không ngoài mục đích là để dàn dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa tập đoàn và ông Trần Xanh để lừa dư luận trong 20 năm qua.

 Ông Chánh văn phòng còn nói loăng quăng để phủ nhận trách nhiệm rằng đây là việc giữa các ông về hưu, nói thế là xuyên tạc sự thật để chối bỏ tội lỗi, ông Đặng Hữu Túy đã về hưu nhưng sự việc ông gây ra là khi ông đang làm lãnh đạo văn phòng , cơ quan phải chịu trách nhiệm, người thu hồi nhà của chúng tôi cũng là người đang làm việc, người phân nhà kho cho bố tôi cũng là người đang làm việc, người đánh sập nhà của chúng tôi là ông Hoàng Phổ cũng là một lãnh đạo Dầu khí đang làm việc,người đến lừa tiền ông để xây lồng sắt bẫy giết ông cũng là người Viện Dầu khí đang làm việc, người chuyên phát biểu gây thị phi cũng là người đang làm việc….tập đoàn là một tổ chức chặt chẽ, phải chịu trách nhiệm mình đã làm.

 Ông chánh văn phòng xem ra  không muốn chịu trách nhiệm việc  tập đoàn đã gây ra để giữ tiếng, muốn phủ nhận tội ác nhưng ra vẻ ta đây đến để giúp đỡ, đã là tội phạm còn đến nhà làm dáng, cành cao vì ta đây nắm giữ mối quan hệ với chính quyền và cong an địa phương.

 Theo tôi quan sát, sau khi gửi đơn cho Tập đoàn, tập đoàn lại kích động bọn tội phạm càng hoành hành trong nơi ở của chúng tôi, xe cộ chạy ầm ầm bất cứ khi nào để nhằm chống đối quyền của chúng tôi, đó là dấu hiệu cho thấy tập đoàn Dầu khí, chính quyền, công an địa phương đang thách thức chúng tôi đấu tranh đòi quyền con người nhưng chúng tôi  không bao giờ bỏ cuộc.

 Nếu tập đoàn muốn phủ nhận cáo buộc của tôi, hãy trả lời tôi bằng văn bản hoặc công bố trên các phương tiện truyền thông cho minh bạch, để chứng minh Tập đoàn Dầu khí không phải là cơ quan đứng sau vụ việc chính quyền và công an địa phương tổ chức đánh đập, chiếm đóng và tra tấn ông Trần Xanh tại nhà kho sau nhà D4 trong khu tập thể Dầu khí trong suốt thời gian qua.

 Tập đoàn không muốn châm dứt tội ác thì tập đoàn chỉ có cách chứng minh là tập đoàn không liên quan đến tội ác với người cao tuổi tại nhà kho sau nhà D4 trong khu tập thể Dầu khí này.

 Hiện  nay cáo buộc của tôi đối với tập đoàn về tội ác đã gây ra cho bố tôi đang lan tỏa, vì đó là sự thật, mặc dù tôi không thể đưa hết tài liệu lên trên các mạng xã hội nhưng sự thật luôn có lí lẽ, có logics của nó, nó giải thích được vì sao ông Trần Xanh lại ở trong nhà kho sau khu tập thể Dầu khí,vì sao bị chính người Dầu khí  phối hợp với chính quyền tấn công?

 Lãnh đạo và cán bộ Dầu khí quây bố tôi lại để trấn áp cũng không liên quan đến tập đoàn ư,  kẻ thì ra quyết định thu lại nhà và phân vào nhà kho để ở mà không có lí do, kẻ thì lừa tiền, kẻ thì phá nhà, kẻ thì quây cầu thang lại không cho đi ra, kẻ thì quây đằng sau lại, hỗ trợ, kích động dân  bên ngoài đập bờ rào và đập đánh, chiếm đóng và sử dụng, kẻ thì đi gây thị phi, kẻ thì viết công văn số 1565 thay lời lãnh đạo tập đoàn thông báo cho UBND phường về việc nhà D4 đã được trả về cho nhà nước, một thông tin cũ để gây nên sự mập mờ, lừa đảo dư luận, bênh vực cho UBND phường Thành Công…vân vân,…một ý chí bức tử bố tôi theo cách leo thang khủng bố tinh thần, chiếm đóng nhà kho sau khu tập thể gây ra tình trạng lộn xộn rồi chém chết không biết lúc nào? và người ta nói thẳng là họ có thông tin từ tập đoàn Dầu khí là gia đình tôi sống bất hợp pháp tại đây.

 Chính người dân trong khu tập thể Dầu khí, lãnh đạo Viện Dầu khí (nơi ông kêu cứu) ai cũng biết chính quyền tấn công ông Trần Xanh theo chỉ đạo của Tập đoàn Dầu khí nên họ bỏ rơi ông vì  không ai muốn cùng ông chống lại chính quyền, chống lại lãnh đạo tập đoàn Dầu khí vì bị ảnh hưởng quyền lợi.

 Tôi cũng gửi trả lại cho ông chủ tịch tập đoàn năm trăm nghìn đồng (500.000đ) mà ông chánh văn phòng tập đoàn đem đến cho bố tôi và yêu cầu tập đoàn chấm dứt tình trạng vô duyên trên. Nhân quyền không có giá, nhân phẩm nhân quyền là vô giá.

 Không riêng gì bố tôi, nếu có trường hợp người cao tuổi nào tương tự bị văn phòng tập đoàn nhốt vào nhà kho và điều khiển chính quyền và công an địa phương đánh đập tra tấn tương tự, chúng tôi vẫn dành hết tâm sức vạch trần sự thật, kêu gọi cộng đồng lên tiếng yêu cầu lãnh đạo tập đoàn hãy biết sửa mình để chấm dứt tội ác,  để cho sự thật được lên ngôi. Nếu chế độ này là một chế độ pháp quyền thì chỉ cần chúng tôi tố cáo thì công an sẽ điều tra   và bắt tội phạm thì tập đoàn Dầu khí không dám làm như vậy, tuy nhiên đất nước này đang là chế độ đảng độc quyền lãnh đạo, lãnh đạo đâu không thấy chỉ thấy đảng ủy, chính quyền  và công an địa phương chỉ là công cụ của tập đoàn Dầu khí dùng để tổ chức hãm hại bố tôi.

Ai cũng biết ông Trần Xanh bị chính quyền tổ chức tấn công, tổ chức cho một số người chiếm đóng nơi ỏ của ông trong khu tập thể Dầu khí.


 Ai cũng biết tập đoàn Dầu khí phải có trách nhiệm lên tiếng khi chính quyền vào tranh chấp chủ quyền với ông Trần Xanh, tham gia giải quyết như một bên liên quan vì chính  Dầu khí là cơ quan phân nhà kho cho ông Trần Xanh ở đấy nhưng tập đoàn không lên tiếng mặc dù ông Trần Xanh đã yêu cầu, vậy tập đoàn đã lấy, đã lấn chiếm của ai để xây bờ rào cao 2m xung quanh nhà kho sau nhà D4 này để phân cho ông Trần Xanh???

 Ai cũng biết Dầu khí không những không lên tiếng bảo vệ mà còn hô hào đó là quyền hạn của UBND phường Thành Công, đồng thời tố cáo ông là người lấn chiếm để bày vẽ cho phường cách làm tội ông.

 Ai cũng biết nhưng cán bộ Dầu khí là biết rõ nhất, đặc biệt là người trong khu tập thể, lãnh đạo Viện Dầu khí, đó là những nơi ông Trần Xanh nhờ giúp đỡ, họ biết ông bị trấn áp nhưng họ né tránh, né tránh vì họ không muốn đối đầu với lãnh đạo tập đoàn Dầu Khí.


 Ý chí triệt hạ tính mạng ông Trần Xanh được lãnh đạo tập đoàn Dầu khí trả lời qua công văn 1565/CV-CP, đó là công văn gửi cho ông Trần Xanh thay cho văn bản trả lời ông Trần Xanh khi ông có đơn yêu cầu tập đoàn tham gia giải quyết để làm sáng rõ vấn đề, tuy nhiên tập đoàn đã từ chối và bênh vực cho UBND phường và giải thích đó là quyền hạn của phường bằng mồm, vì xác nhận là quyền hạn thuộc về phường, ông Trần Xanh không có quyền tố cáo nên tập đoàn đã đánh công văn số 1565 gửi cho phường và gửi cho ông Trần Xanh một bản để biết thân biết phận, công văn diễn giải tầm bậy quyền của UBND phường đối với tòa nhà D4 được sinh ra từ hoạt động của tập đoàn khi thực hiện nghị định 60,61 của chính phủ.


 Bất cứ ai cũng hiện nay cũng dựa vào tập đoàn Dầu khí đánh đập chúng tôi, chính quyền thì vòng vo, lúc thì hăm dọa, lúc thì bịa đặt, lúc thì tấn công,…họ cũng dựa vào Dầu khí để biện luận cho những hành vi của mình.


 Vậy mà người cán bộ Dầu khí còn đến lôi thôi đòi hỏi nói chuyện tình  cảm, đến bắt ông hầu chuyện mình, bắt ông nghe mình nói luyên thuyên, nào cháu là con ông nọ bà kia ngày xưa thế nọ thế kia, quí ông thế nọ thế kia, một thủ trưởng hai thủ trưởng,….vân vân và mặc kệ ông một  mình tự chống đối chính quyền và lãnh đạo tập đoàn Dầu khí.


 Chính sự lừa đảo tinh vi của người Dầu khí mà chúng tôi không bao giờ nghĩ đến tập đoàn Dầu khí là một tổ chức  tấn công tính mạng bố tôi, chúng tôi đã kiểm tra và loại bỏ các nguyên nhân như ông Trần Xanh có mâu thuẫn với đảng ủy, chính quyền và công an, nhân dân địa phương.


 Hiện nay ông Chánh văn phòng đang còn đến chỉ trỏ nhà nước là nơi có trách nhiệm quản lý, ý là Dầu khí không liên quan,  đó là điệp khúc mà xưa nay văn phòng  tập đoàn Dầu khí trả lời,  vậy nhà nước nào là nơi có trách nhiệm trong khi Dầu khí mang hai chữ nhà nước kèm theo sau cái đuôi doanh nghiệp, là nơi thay mặt chế độ đảng và nhà nước phân nhà kho cho ông Trần Xanh ở và bây giờ đang điều hành đảng, chính quyền trấn áp ông để bố trí người chiếm đóng để mà ám sát ông Trần Xanh.


 Âm mưu hãm hại ông Trần Xanh là nằm ở tổ chức Dầu khí,  âm mưu được một nhóm lãnh đạo Dầu khí chính quyền công an tính toán kỹ lường từ việc bố trí cướp lại căn hộ của ông cho người khác và phân ông vào ở nhà kho sau nhà D4, nhà kho có không gian rộng xung quanh nhưng khuất nẻo phía sau khu tập thể, vừa là dễ cho tập đoàn đi đêm với chính quyền thực hiện âm mưu giết bố tôi. 


 Tôi yêu cầu tổ chưc tập đoàn Dầu khí Việt Nam chấm dứt tội ác, trả lại quyền làm chủ cho bố tôi tại nhà kho sau nhà D4.


  

 

 

   

 Người làm đơn   


Trần Thị Cẩm Thanh
















Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

AI ĐƯA NHỮNG KẺ TÂM THẦN LÊN LÀM LÃNH ĐẠO TẬP ĐOÀN DẦU KHÍ (PVN) ???


( Tên tâm thần Hoàng Ngọc Trung - Chánh văn phòng tập đoàn Dầu khí)

Tôi là người phanh phui ra sự việc việc lãnh đạo Dầu khí nhốt người cao tuổi trong ngành vào nhà kho sau nhà D4 khu tập thể Dầu Khí -  Thành Công – Ba Đình – Hà Nội để tổ chức đánh đập, tra tấn để giết người diệt khẩu.

Người cao tuổi đó chính là bố tôi, ông Trần Xanh, ông là cán bộ hưu trí ngành Dầu khí, khi về hưu ông sinh sống tại căn hộ 212 E3 khu tập thể Dầu khí, tuy nhiên năm 1994 ông đã bị tập đoàn thu hồi lại căn hộ và phân cho ở nhà kho để hãm hại như tôi nói trên.

Trải qua bao nhiêu năm chịu đựng,  tố cáo sự việc lên chính quyền các cấp của Thành phố Hà Nội nhưng càng tố cáo thì chính quyền càng chỉ đạo khủng bố với qui mô ngày càng tăng, càng ngang ngược. Cuộc sống bị tàn phá hoàn toàn, tuổi già  không thể trụ nổi tôi phải nghỉ việc để nâng đỡ và xoay xở mọi việc cho ông bà, cốt lõi vẫn là đấu tranh yêu cầu công an chính quyền chấm dứt tra tấn để giết gia đình tôi.

Tháng 9 năm 2014, tôi viết đơn gửi lãnh đạo Dầu khí yêu cầu tập đoàn Dầu khí chấm dứt việc bày binh bố trận để giết gia đình tôi (xem đơn tại đường link http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/09/ho-so-vu-ong-tran-xanh-110d4c-on-gui.html)

Sáng ngày 11/11/2014 có chị Hà ở ban Thanh Tra tập đoàn Dầu khí xuống gọi cửa tìm gặp tôi, chị Hà gặp tôi để giải quyết đơn thư của tôi nhưng lại nói chuyện khác, không nói về nội dung nào trong đơn yêu cầu của tôi, trong khi nói chuyện  chị Hà cố tình lái câu chuyện sang một ý khác, đó là gia đình tôi ở khu vực có hàng xóm phức tạp,  có lẽ họ muốn gia đình hợp tác để phát triển câu chuyện gia đình tôi có mâu thuẫn tranh chấp với người địa phương để bảo vệ thanh danh cho tập đoàn

Tôi bảo tôi ở với bọn xã hội đen tôi vẫn không sao, vấn đề là tập đoàn Dầu khí chấm dứtt việc kích động họ, cấu kết với chính quyền, công an địa phương tổ chức đánh phá bức hại gia đình tôi không?

Chị Hà lặng thinh và đòi đưa lãnh đạo tập đoàn xuống nói chuyện tình cảm với bố mẹ tôi, tôi từ chối, tôi bảo lãnh đao tập đoàn phải chấm dứt tội ác đã, chưa chấm dứt tội ác thì chưa nói chuyện gì tình cảm, chị Hà cứ vặn vẹo tôi tập đoàn Dầu khí làm gì nhà tôi mà tôi bảo tập đoàn Dầu khí gây tội ác, bác sống hiền lành và tử tế mọi người,….và cứ thế chị Hà nói chuyện nọ xọ chuyện kia không có logics nào.

Xuống giải quyết đơn thư mà không dựa vào nội dung và đề  nghị trình bày trong đơn thư thì có gì mà nói.

Nhưng thực tế chúng tôi  phải chịu đựng như thế, bằng chứng rành rành ra thế, ngay cả bọn tội phạm, bọn chính quyền cũng luôn mồm nói là Dầu khí nói thế này thế kia để khủng bố chúng tôi, ai cũng dựa vào Dầu khí để hành hạ chúng tôi.

Tôi bảo họ  nếu họ thấy tôi nói gì sai thì hãy gửi ý kiến cho tôi bằng văn bản, còn nếu tôi nói đúng thì hãy chấm dứt việc bày binh  bố trận để giết bố tôi, sau bố tôi là gia đình tôi, còn chuyện đến nói chuyện tình cảm thì tôi từ chối.

Chuyện chỉ có vậy rồi chị Hà hỏi tôi tại sao lại bỏ việc, em làm việc tốt thế sao lại bỏ, thế thì thiệt thân,  tôi bảo tôi ở  tập đoàn Dầu khí thì cũng tự nhiên bị lôi ra đấu tố nọ kia, bố mẹ bị như thế này tôi cần phải đứng ra đấu tranh, rồi chị Hà bảo tôi  nên bán nhà đi, tôi bảo bán thì cũng khó, nhà cửa đang bị tổ chức chiếm đóng thế này thì ai dám mua,…

Chuyện chỉ có thế rồi chị ta đi về.

Thế  mà chiều 12/11/2014 ông Chánh văn phòng tập đoàn dầu  khí, ông Phó ban thanh tra tập đoàn Dầu khí cùng chị Hà đột ngột xông đến nhà tôi và gọi cửa, tôi bước ra ngoài và không quên khóa cửa lại trong sự ngỡ ngàng của họ, thấy cái mặt ông Chánh văn phòng tập đoàn Dầu khí cứ lầm lì tôi thật sự khó chịu,…

Tôi không nhớ lúc đó có việc gì, tôi mở của phòng quay vào thế là họ ào ào vào phòng như một lũ cướp, thấy đám người lạ vào phòng bố tôi vội chạy đi, khi đó tôi thoáng nghĩ thôi thì để xem họ nói gì, dù họ có sai nhưng cũng cần phải hợp tác mới giải quyết được vấn đề, với lại tôi không muốn to tiếng đánh đuổi họ đi vì gây kích động lên bố mẹ tôi, mẹ tôi đang bị đau tim, bố tôi đang rất yếu,…nên tôi bảo bố cứ ngồi lại và giới thiệu họ ở tập đoàn Dầu khí đến chơi.

Tranh thủ thế cái thằng Chánh văn phòng tập đoàn Dầu khí quay phim chụp ảnh bố tôi, cả 3 vị khen bố tôi khỏe mạnh tới tấp rồi đưa cho bố tôi một cái phong bì chứa năm trăm nghìn đồng có ghi tên bên ngoài là văn phòng tập đoàn.

Ngồi một lúc tôi cũng không rót nước, sau đó tôi đưa sang phòng bên cạnh chỉ cho họ thấy vị trí mà đáng lẽ gia đình tôi phải được mở cửa đi ra cầu thang tại đó, trong lúc đi thì  thằng Chánh văn phòng cứ khen nức nở nhà rộng rãi thế, một thằng đi theo bảo nhà mặt ngõ thích thế nghe rất chướng tai, thế thì nó chưa đọc đơn, nó không nhắc tí nào nội dung lá đơn, tôi đang tố cáo chính quyền mở đường cho địa phương đi ngay trong khuôn viên nơi ở của ông thì nó lại đến khen gia đình tôi ở mặt ngõ, cảnh chính quyền nghiễm nhiên tổ chức cho dân ở trong nơi ở của chúng tôi đang bày ra đó, toàn bộ bờ rào đập hết nó không nhắc đến,…vân vân. tôi thấy giọng điệu thằng này là đến đây là để chống phá chứ không phải đến để tìm hiểu sự việc, rõ ràng bản chất Dầu khí không thay đổi.

  Sang đến lúc khi chỉ vị trí nhẽ ra phải mở của cho chúng tôi đi ra cầu thang thì nó hoạnh họe thế thì lâu nay chúng tôi đi ra bằng gì với ý là có lối đi rồi thì thôi, rồi hắn rao giảng về chuyện nhà cửa là do thành phố quản  lý …..

Tôi hỏi hắn
-          -   Thế anh nói những thứ đấy để làm gì?
Thằng phó Ban Thanh tra xòe ra cái công văn số 1565/CV-VP và nói
-         -    Công văn này viết thế này là đúng rồi
Thằng Chánh văn phòng tớp lấy công văn và  sửa lại dáng đứng cho dạng chân ra và nói
-          -    Công văn này đúng rồi
Tôi hỏi
-          -   Thế các anh đến đây làm gì
Thằng Chánh văn phòng vênh mặt bảo
-          -   Đến để giúp đỡ
Tôi bảo
-          -  Tôi không cần, tôi có đơn yêu cầu chấm dứt tội ác chứ không yêu cầu giúp đỡ
-    Thằng Chánh văn phòng vênh  mặt bảo
-        -     Không cần thì thôi, đi về
Tôi chửi vỗ vào mặt nó luôn
-          -    Mịa cha bọn mày tổ chức đánh đập chúng tao 14 năm nay bây giờ còn đến vênh váo
Thằng Chánh văn phòng lắc vai nói
-         -    Chuyện bị đánh đập là chuyện của chính quyền, công an,…

Vẻ mặt của thằng Chánh văn phòng lúc đó không khác gì thằng ngáo đá, tự cao tự đại như ta đây là quan trên dòm xuống xem dân tình thế nào? có lẽ nó không đọc đơn mà nó được chỉ đạo xuống nhà tôi để nói gì và cứ thế là nó nói, nó chẳng có gì ăn nhập với nội dung lá đơn.

Nội dung lá đơn tôi viết rõ chính văn phòng tập đoàn là chủ mưu, là chính lãnh đạo văn phòng tổ chức đánh đập và tra tấn, chiếm đóng nơi ở của chúng tôi, thấy chúng nó cứ xồng xộc đến để nói chuyện tình cảm, hóa ra là chúng đến để quay phim chụp ảnh quảng cáo quan hệ mật thiết của của chúng nó với ông Trần Xanh, để làm gì? để phủ nhận chúng có ý đồ giết ông Trần Xanh chắc, thật là ngộ  nghĩnh.

Gia đình tôi thì đấu tranh hơn 14 năm qua, chỉ cần nghe nhạc hiệu là đoán được chương trình, biết ai là người chống chúng tôi, họ đều được huấn luyện một vài kiểu ăn nói nhất định nhằm xuyên tạc sự thật.

Tôi không cần  kiềm chế sự tức giận nữa mà tôi chửi vào mặt bọn  lãnh đạo tâm thần này một tràng thập cẩm, nó dương dương tự đắc đi ra về.

Lãnh đạo tập đoàn có bị tâm thần không???

1. Tự  nhiên thu hồi căn hộ của người cao tuổi đã về hưu trong tập đoàn và phân cho bố tôi vào ở nhà kho sau nhà D4 của khu tập thể Dầu khí (bố tôi không hề có đơn đề nghị việc này)

2.  Không mở của nhà kho cho ông đi ra cầu thang

3.  Khi người địa phương  vượt qua bờ rào vào đập đánh ông Trần Xanh, đập bờ rào vào để tổ chức cuộc sống trong khuôn viên của ông thì văn phòng tập đoàn lên tiếng khẳng định đấy là quyền của UBND phường Thành Công.

4. Lên tiếng phản đối quyền làm chủ của ông Trần Xanh tại nhà kho, mà quyền đó thuộc về phường, đánh công văn 1565 nhằm làm sáng tỏ lí luận phản đối trên.

5.  Dầu khí là ngành  lí luận việc ngành Dầu khí thực hiện nghị định 60,61 của chính phủ để làm sổ đỏ cho cán bộ ở tòa nhà D4  thành việc UBND có quyền hạn ở tòa nhà D4 ( quyền sở hữu)

6. Khi chính quyền địa phương vào tranh chấp quyền làm chủ của Ông Trần Xanh, ông kêu cứu, tập đoàn đứng ra phân giải như là bên liên quan,  tập đoàn đã đóng vai quan tòa phán xét rằng:  ông Trần Xanh muốn không bị đánh đập, không bị chiếm đóng thì chống gậy mang  bảng thành tích ra gặp lãnh đạo phường mà xin.

7. Tuyên truyền cho cán bộ công nhân viên  tập đoàn, đơn vị hiểu là ông Trần Xanh vi phạm pháp luật, bị địa phương đánh đập là do lấn chiếm trái phép, biến đất chung thành đất riêng.

7. Ra công văn số 1565 gửi cho UBND phường Thành Công và gửi cho ông Trần Xanh một bản để vô hiệu quá đơn của ông Trần Xanh, công văn có nội dung ám chỉ, đề nghị phường tiếp tục đánh đập ông Trần Xanh.

8. Nay gia đình có đơn yêu cầu tập đoàn chấm dứt tội ác nhưng vẫn không sửa sai, không trả lời đơn  mà xông vào nhà cho ông năm trăm nghìn và thể hiện tình cảm tâm thần buộc gia đình phải đuổi ra như đã kể trên

 Dầu khí cố gắng làm tất cả mọi thứ để chống lại quyền được sống của ông Trần Xanh, không trừ một thủ đoạn nào để bức tử ông phải chết, ông phải bị đánh đập và tra tấn.

Ai đã đưa những kẻ tâm thần như ông Hoàng Ngọc Trung, Đặng Hữu Túy,... lên làm lãnh đạo tập đoàn Dầu khí hay Dầu khí là môi trường đào tạo và sử dụng những thằng tâm thần như họ làm lãnh đạo để giày xéo đất nước, giày xéo nhân dân.

Ai đang cai quản và sử dụng đảng cộng sản, chính quyền và công an Việt Nam đánh đập chúng tôi, đó chính là những tên tâm thần đang làm lãnh đạo trong tập đoàn Dầu khí.

Tham khảo:
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/10/chi-vi-bo-toi-muon-uoc-song-trong-su.html
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/10/ho-so-vu-ong-tran-xanh-110d4-ha-noi-tra.html
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/11/ho-so-at-ong-tran-xanh-tai-t7c5d350.html




Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

Tiếng nói đấu tranh của người dân Đức Thọ - Hà Tĩnh


Người dân xã Đức Long đã tố cáo và nói tên đích danh thủ phạm là ông Võ Công Hàm - Chủ tịch UBND Huyện Đức Thọ, họ rất can đảm ( xem video)
https://www.youtube.com/watch?v=YvbCcHRKd1o



Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Thông cáo báo chí của UB Nhân quyền Quốc hội CHLB Đức về vụ án ông Nguyễn Hữu Vinh (blogger Ba Sàm) và tình hình nhân quyền tại Việt Nam

Thông cáo báo chí của UB Nhân quyền Quốc hội CHLB Đức về vụ án ông Nguyễn Hữu Vinh (blogger Ba Sàm) và tình hình nhân quyền tại Việt Nam

Posted by adminbasam on 31/10/2014
30-10-2014

Ai cũng có quyền tự do tư tưởng

H1Nghị sĩ Sabine Bätzing-Lichtenthäler (UB Nhân quyền QH Đức) đấu tranh vì nhân quyền ở Việt Nam
Tự do tư tưởng là một quyền mà ai cũng phải được có“, bà Sabine Bätzing-Lichtenthäler tuyên bố. Là thành viên Ủy ban Nhân quyền Quốc hội Đức, bà không ngừng đấu tranh cho những nhà họat động nhân quyền ở Việt Nam. “Theo nhận thức của tôi, can thiệp vào quyền tự do biểu đạt tư tưởng một cách chủ ý qua điều 258 Bộ luật hình sự Việt Nam là không phù hợp với các quyền tự do dân chủ cơ bản của con người, là vi phạm nhân quyền một cách rõ ràng“, bà khẳng định.
Về trường hợp nhà họat động nhân quyền Nguyễn Hữu Vinh (blogger Ba Sàm) bị bắt giữ và giam cầm từ tháng Năm năm nay tại Việt Nam, mới đây bà Sabine Bätzing-Lichtenthäler đã tiếp xúc với bà Lê Thị Minh Hà – vợ ông Vinh. Cuộc gặp gỡ được thực hiện bởi sáng kiến của Tổ chức Nhân quyền VETO! – The Human Rights Defenders Network (Hệ thống Mạng lưới bảo vệ nhân quyền), một tổ chức đấu tranh cho tự do chính trị và chống vi phạm nhân quyền tại Việt Nam. Tổ chức này tự hào phối hợp hành động thành công với bà Bätzing-Lichtenthäler.
Ông Vinh bị bắt vào tháng Năm năm nay, vì lập trang blog từ năm 2007, nhằm cung cấp cho đồng bào ông những tin tức chính trị – xã hội – kinh tế – văn hóa – giáo dục – môi trường… tổng hợp và thông tin độc lập. Qua đó, muốn góp phần vào việc xây dựng quan điểm tự do ở Việt Nam, bổ khuyết cho hệ thống thông tin do Nhà nước điều khiển. Ngay từ 2010 đến 2013, trang mạng không ngừng bị tấn công đến tê liệt. Ông Vinh trở thành nạn nhân của chủ trương đàn áp.
Tháng Năm 2014, vụ việc trở nên xấu hơn, ông Vinh cùng một nữ cộng tác viên bị bắt giữ và giam cầm theo điều 258 – Bộ luật hình sự Việt Nam, bị cáo buộc đã lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí… và các quyền tự do khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp nháp của tổ chức, công dân, có thể bị giam cầm tới bảy năm. Cuộc điều tra vụ này kết thúc ngày 30 tháng Mười.
Vợ ông, bà Lê Thị Minh Hà, hy vọng được CHLB Đức giúp đỡ. Bà muốn tác động để ông Vinh và nữ cộng tác viên được trả tự do ngay lập tức vô điều kiện và hướng tới việc hủy bỏ điều 258 – Bộ luật hình sự Việt Nam.
Vụ việc khiến bà Bätzing-Lichtenthäler xúc động. Vị đại biểu Quốc hội của vùng Altenkirchen và Neuwied đã yêu cầu Chính phủ Việt Nam và Đại sứ Việt Nam tại Đức nỗ lực để giải quyết công minh, trả tự do cho ông Vinh và nữ cộng tác viên.
—–
Nguyên bản tiếng Đức:

Einsatz für vietnamesischen Menschenrechtsaktivisten

Pressemitteilung
Meinungsfreiheit steht jedem zu
Sabine Bätzing-Lichtenthäler engagiert sich für Inhaftierten
„Meinungsfreiheit ist ein Recht, welches jedem Menschen zusteht“, so Sabine Bätzing-Lichtenthäler. Sie ist Mitglied im Menschenrechtsausschuss des Deutschen Bundestages und hat sich wiederholt für Menschenrechtsaktivisten in Vietnam eingesetzt. „Nach meinem Verständnis sind Eingriffe in die freie Meinungsäußerung, wie sie durch Artikel 258 des vietnamesischen Strafgesetzbuches vorgenommen werden, nicht mit den grundlegenden demokratischen Freiheitsrechten eines jeden Menschen vereinbar. Sie stellen einen klaren Verstoß gegen die Menschenrechte dar“, machte die Abgeordnete ihre Position deutlich.
Im Fall des vietnamesischen Menschenrechtsaktivisten NGUYEN Huu Vinh kam es kürzlich zu einem Gespräch mit Frau LE Thi Minh Ha, der Ehefrau des seit Mai dieses Jahres in Vietnam inhaftierten Herrn Nguyen. Das Treffen kam auf Initiative der Menschenrechtsorganisation VETO! –The Human Rights Defenders Network zu Stande, welche sich für politische Freiheit und gegen Menschenrechtsverletzungen in Vietnam einsetzt. Sie kann bereits auf eine erfolgreiche gemeinsame Arbeit mit Frau Bätzing-Lichtenthäler zurückblicken.
Herr Nguyen wurde im Mai dieses Jahres verhaftet, da er seit 2007 einen Internetblog führt, der seine Landsleute mit unabhängigen politischen Nachrichten und Informationen versorgt. Damit wollte er die freie Meinungsbildung in Vietnam abseits der staatlich gesteuerten Informationssysteme ermöglichen. Bereits zwischen 2010 und 2013 wurde Nguyen Huu Vinhs Internetseite wiederholt angegriffen, lahmgelegt und er wurde Opfer von Repressionen.
Im Mai 2014 eskalierte die Situation und Herr Nguyen wurde gemeinsam mit seiner Mitarbeiterin nun auf Grundlage des Art. 258 des vietnamesischen Strafgesetzbuches inhaftiert. Dabei wird Ihm der Missbrauch von demokratischen Freiheiten vorgeworfen, um die Rechte und Interessen des Staates zu beeinträchtigen. Ihm droht eine Haftstraffe von bis zu sieben Jahren. Die abschließende Verhandlung dieses Falls findet am 31.Oktober statt.
Seine Frau LE Thi Minh Ha hofft nun in Deutschland auf Hilfe. Sie will die sofortige Entlassung ihres Mannes und dessen Mitarbeiterin erwirken und zielt auf eine Abschaffung des Art. 258 des vietnamesischen Strafgesetzbuches.
Frau Bätzing-Lichtenthäler ist von diesem Fall erschüttert: Die Abgeordnete für den Wahlkreis Altenkirchen und Neuwied hat sich dementsprechend direkt an die Regierung Vietnams und die vietnamesische Botschaft gewandt, um sich für einen fairen Prozess einzusetzen und will erreichen, dass Herr Nguyen und die Mitarbeiterin freigelassen wird.
Im November wird ein Termin mit Abgeordneten alle Fraktionen des Deutschen Bundestages stattfinden, um über den Fall weiter zu beraten.

 Tin từ anhbasam

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Phản đối đảng đến cưỡng chế bắt bố tôi nhận huy hiệu 70 năm tuổi đảng.

ĐƠN PHẢN ĐỐI KHẨN CẤP
(đảng ủy đến nhà cưỡng chế gia đình tôi để bắt bố tôi nhận huy hiệu đảng)


Kính gửi:                    Quận ủy quận Ba Đình


Họ và tên tôi là:        Trần Thị Cẩm Thanh
Địa chỉ hiện nay:      Nhà kho sau nhà D4c, Khu tạp thể Dầu khí - Thành công - Quận Ba Đình- Thành phố  Hà Nội.

            Tôi viết đơn này phản đối việc sáng ngày 3/11/2014 Đảng ủy phường Thành Công đã dẫn người và công an đến cưỡng chế gia đình tôi để trao huy hiệu 70 năm tuổi đảng cho bố tôi là ông Trần Xanh, đang bị chế độ giam hãm tại nhà kho  sau nhà D4c khu tập thể Dầu khí – Phường Thành Công _ Quận Ba Đình – Hà Nội để đánh đập và mưu sát.

            Ông Trần Xanh là một nhân chứng trong chiến tranh, đã bị lãnh đạo tập đoàn Dầu khí lừa lấy lại căn hộ 212 E3 Thành Công, nhốt vào nhà kho sau nhà D4c khu tập thể Dầu khí để bố trí người đánh đập, khủng bố,  hiện tại đang bố trí cho tội phạm đập bờ rào vào sống lẫn với chúng tôi tại khuôn viên của nhà kho sau nhà D4c Thành Công để nhằm mục đích cho giết người diệt khẩu.
            Tập đoàn Dầu khí, Cục xăng dầu quân đội và chính quyền, công an Hà Nội đều do đảng cộng sản Việt Nam lãnh đạo.

Vào tuần trước, có người của đảng vào gia đình tôi thông báo cho gia đình biết để sửa soạn tuần sau đón đoàn của đảng ủy phường đến trao huy hiệu 70 năm tuổi đảng, có quay phim chụp ảnh để làm sự kiện.

Xét thấy điều ứng xử này của đảng ủy là không phù hợp với tội ác của đảng đã gây ra cho gia đình tôi, trái với nguyên tắc đạo đức mà gia đình tôi có thể tiếp nhận, bố tôi cũng chưa được 70 năm tuổi đảng.

Sáng thứ 7 bố mẹ tôi đã đến nhà ông bí thư nói rõ ý  kiến phản đối và gia đình sẽ không đón tiếp cán bộ chính quyền.

Gia đình tôi đã phản đối chính thức, điều đó có nghĩa là chúng tôi đa cảnh  báo, nếu người của đảng ủy không tuân thủ qui định của gia đình, nếu tùy tiện xông nhà để  trấn áp bố tôi nhận huy hiệu đảng thì người của đảng ủy sẽ bị chúng tôi tấn công.

Biết chúng tôi phản đối không cho vào nhà, nhưng sáng ngày 3/11/2014, người của đảng ủy vẫn vào nhà, dẫn công an và chính quyền địa phương vào nhằm mục đích để cưỡng chế gia đình tôi nếu chúng tôi tấn công chống đối ông đảng ủy, để đảng ủy cưỡng chế để bắt bố tôi phải nhận huy hiệu 70 năm tuổi đảng.

  Thái độ của ông Đảng ủy của phường cũng rất ngạo mạn,tôi hỏi họ tên nhưng ông ta không trả lời,… ra chiều đắc ý vì đã mang công an đi theo, mặc kệ cho chúng tôi phản đối, ông đảng ủy cứ giả điếc, ông tiếp tục ngồi giảng giải cho bố tôi hiểu nhận huy hiệu là quyền lợi của bố tôi để bố tôi nhận, ông ta mang nhiều người đi theo là để  khẩu chiến bảo vệ mình, hoặc đánh đập chúng tôi nếu chúng tôi dùng hung khí đuổi ông ta ra khỏi  nhà. 

Chúng tôi mỗi khi vào cơ quan nào cũng phải qua cổng bảo vệ, vào gia đình nào cũng phải được phép của gia đình họ.

Còn đảng ủy và chính quyền phường Thành Công – Quận Ba Đình thì không tuân theo những qui định chuẩn mực của xã hội, họ đưa công an vào để uy hiếp, bố trí người để nhằm đánh đập chúng tôi nếu chúng tôi dùng vũ lực đuổi họ ra khỏi nhà, họ muốn tự do hành hạ bố tôi.

Bố tôi đã 90 tuổi, đã và đang bị đảng tổ chức đánh đập, ức chế đến đột quị mấy lần,..chúng tôi cứu được mạng sống của ông nhưng trí nhớ của ông  bị tổn hại, đảng quay lại lợi dụng điều này để mang công an đi theo trấn áp gia đình, cố tình xông vào nhà để khống chế điều khiển bố tôi chống lại gia đình.

Vụ cưỡng chế gây căng thẳng khiến mẹ tôi lên cơn đau tim, sau khi cấp cứu ổn định sức khỏe cho mẹ tôi,  tôi viết đơn này tiếp tục phản đối đảng đã nhốt ông Trần Xanh, cán bộ tiền khởi nghĩa sau nhà  kho D4c khu tập thể Dầu khí phường Thành Công- Ba Đình- Hà Nội để tổ chức đánh đập giết người diệt khẩu, tước đi quyền con người của bố tôi.

Tôi phản đối đảng ủy tổ chức mang công an vào cưỡng chế gia đình tôi để bắt bố tôi nhận huy hiệu đảng để quay phim chụp ảnh làm sự kiện.

Tôi yêu cầu đảng phải trả lại quyền làm người cho ông Trần Xanh - bố tôi, mở của nhà kho cho ông đi ra cầu thang chính theo tiêu chuẩn của một căn hộ, chấm dứt việc bố trí tội phạm đánh đập chúng tôi, phá bỏ bờ rào khuôn viên nhà kho – nơi ỏ của chúng tôi, chấm dứt việc tổ chức cho tội phạm sinh hoạt lẫn với chúng tôi tại nhà kho sau nhà D4c để thuận tiện cho việc khủng bố, giết người diệt khẩu.

Ngày 14/10/2014, gia đình tôi cũng nhận được giấy mời của Ban bảo vệ chăm sóc sức khỏe cán bộ của Thành ủy Hà Nội mời bố tôi đi khám sức khỏe năm 2014, tôi thấy đây là một hành vi không phù hợp và không thể tiếp nhận, vì cho đến lúc này đảng đảng chưa chấm dứt việc bức hại mạng sống của bố tôi cho đến chết như tôi đã trình bày ở trên, đảng đang lờ đi, không nhận sai và không có ý muốn sửa sai.

Bố tôi nghỉ sinh hoạt đảng đã lâu, chúng tôi không bao giờ giao bố tôi cho cơ quan tổ chức mà tổ chức đó đã lãnh đạo chính quyền bày binh bố  trận để hãm hại mạng sống của chúng tôi tại nhà kho sau nhà D4c này.
                                                                                                Người viết



                                                                                       Trần Thị Cẩm Thanh
Tài liệu tham khảo thông tin về ông Trần Xanh
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/10/chi-vi-bo-toi-muon-uoc-song-trong-su.html
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/11/ho-so-vu-ong-tran-xanh-ong-vach-tran.html
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/11/ho-so-vu-ong-tran-xanh-ong-no-luc-au.html
http://www.tranthicamthanh.blogspot.com/2014/10/ho-so-vu-ong-tran-xanh-ong-no-luc-au.html