Tập thể trên đã xây dựng nên truyền thống hết sức tốt đẹp mà tôi thấy kẻ nào đó muốn nói sai, nói xấu thì các nhà lịch sử chân chính đã nói đại ý: “ Nếu ngày nay ta dùng súng lục bắn vào truyền thống và chiến công của quá khứ thì thế hệ mai sau sẽ dùng đại bác bắn vào các thành tích và truyền thống đang xây dựng ngày nay”. Điều đó ta nên ngẫm nghĩ.
Riêng đối với trường Đại học Bách khoa tôi nghĩ rằng sau khi nghiên cứu kỹ, Cục xăng dầu theo tư tưởng Hồ Chí Minh về phê bình và tự phê bình thì ít nhất nên có thư xin lỗi vì quá “ vô ơn”!
Hà Nội, ngày tháng
9 năm 2003
Kính gửi: Đồng chí Đại tá Nguyễn Văn Thẩm - Cục
trưởng Cục xăng dầu
Khi đọc bài “ người đầu tiên tái
tạo bơm di động” của Mai Trọng Phước đăng trên báo hậu cần số 4 (951) năm 2003
tôi rất sửng sốt về rất nhiều điểm sai, tôi bèn phải viết một bài “ thiết kế và
chế tạo thành công trạm bơm dã chiến cao áp, một thành công của sự hợp tác có
hiệu quả của trong và ngoài quân đội”. Mục đích là để nói rõ tóm tắt quá trình
kết quả của chủ trương thiết kế, chế tạo thử, nghiệm thu và sản xuất hàng loạt
trạm bơm cao áp dã chiến ra sao. Tôi không nói gì trực tiếp những sai lầm trong bài báo, nhưng
tôi phải biên thư cho đồng chí rõ những sai lầm trong bài báo.
Mặc dù năm 1998 lúc đọc trong lịch
sử ngành xăng dầu tập I, trang 136 do Mai Trọng Phước chỉ đạo biên soạn có nhiều điểm sai, tôi đã gửi bản hợp
đồng giữa Cục xăng dầu và Trường Đại học
Bách khoa và bản “thuyết minh thiết kế” (photo) để Mai trọng Phước đọc thấy rõ
sai sót để sau này tái bản đính chính, song nay trong bài báo
nói trên, các sai sót cứ lặp đi lặp lại không hiểu nổi!
A. Trước
hết nói về đồng chí Nguyễn Văn Sên, công nhân bậc 7 có tay nghề cao đã hàn được
cặp đĩa bơm lắp vào trạm bơm cơ động dã chiến chế thử đã hoàn chỉnh, duy có đĩa
bơm đúc bằng công nghệ ly tâm thì lúc ấy Bộ cơ khí và luyện kim, có sự chi việc
của Tổng cục hậu cần đang tập trung lực lượng dựng phân xưởng đúc ly tâm ở nhà
máy công cụ số 1 hà nội và đến cuối năm 1970 mới xây dựng xong và mới đúc được
hàng loạt bơm theo thiết kế.
Nhờ có công của
đồng chí Sên, việc thử nghiệm trạm máy chế thử tiến hành được sớm, cái đó hồi
đó Cục cũng công nhận và khen thưởng, song nâng lên đến mức “ người đầu tiên
tái tạo bơn di động Trường Sơn” thì quá khoác loác!
B. Còn
cái sai thì tóm tắt như sau:
1.
Nói trường đại học Bách khoa lúc thiết kế tổ hợp
máy bơm “ công việc dường như trôi chảy nhưng đến khi đụng đến khâu thiết kế
cánh bơm thì bị chững lại!...(xem dòng 13,14,15,…trang 136 quyển 1, lịch sử
ngành xăng dầu), trong bài báo lại nói “ Cục đã phân công người đến các trường
đại học, các nhà khoa học, các nhà máy tham khảo ý kiến, việc khó khăn nhất là phải làm sao lấy cho được
hình mẫu đường cong” ( tạp chí hậu cần số 4 cột 1, dòng 22,23,24,25) sau phải
nhờ anh Sên mới lấy được. Tôi xin gủi bản thuyết minh thiết kế theo mẫu trạm
bơm dầu lưu động ᴨHY35/70” đã trình tổng cục Hậu cần và Cục xăng dầu nghiệm thu
và giao cho Cục xăng dầu và Q165 cùng tổ chức thiết kế bước vào chế thử.Bản hợp
đồng gốc anh Phước còn giữ, hơn 100 bản vẽ chi tiết lưu ở Q165 và ở phòng kỹ
thuật Cục xăng dầu. Đồng chí Cục trưởng đọc qua bản thuyết minh trình độ thiết
kế rất cao của trường đại học Bách khoa thời đó, kể cả việc xác minh trên thực
tế các đường cong không nhìn thấy trên vành đĩa bơm sau khi đã xác định bằng
tính toán lý thuyết ( xin xem trang 4, 6, 7 chỗ tôi có đánh dấu trên bản thuyết
minh).
2.
Nói không đúng về sự phối hợp kém của các nhà
máy ngoài quân đội: Riêng máy bơm xăng thì không có cơ sở công nghệ nào sản xuất
( bài báo trên, trang 40, 3 dòng cuối cột 3 và 2 dòng đầu cột 1 trang 41). Thực
tế lúc có thiết kế , đi vào chế thử thì nhà máy cơ khí dụng cụ số 1, nhà máy
bơm Hải Dương (đúc vỏ bơm), nhà máy cơ khí Trần Hưng Đạo đều tham gia sản xuất,
tất nhiên nhà máy Q165 cũng cùng phòng kỹ
thuật (Ban cơ khí) Cục xăng dầu cũng phải làm việc rất nhiều để sản xuất
bộ phận làm mát bổ sung cho máy nổ 3Nл-157, chế tạo gầm bệ và các kỹ sư dưới sự
chỉ đạo của đồng chí Mẫn phó giám đốc cùng nỗ lực rất nhiều song không phủ nhận
được phần quyết định của các nhà máy cơ khí trong việc sản xuất các chi tiết
chính xác.
3. Nói
không rõ về vai trò của anh Đỗ Mười, Phó thủ tướng, anh Đinh Đức Thiện chủ nhiệm
Tổng cục hậu cần và các anh Lương Nhân, Trần Đại Nghĩa có sự quyết tâm lớn và
chỉ đạo cụ thể , sát sao Cục xăng dầu thực hiện các bước đi chặt chẽ vì các anh
từng là lãnh đạo Bộ cơ khí luyện kim, Cục quân giới Bộ quốc phòng chỉ đạo thiết
kế và sản xuất nhiều thiết bị quan trọng
về kinh tế và vũ khí hiện đại (SKZ, Bazoka,…) không thể để cho một số anh em tự
động làm cái việc động trời như cột 2 dòng 4 trang 41, bài báo đã nói. Anh Lại
Văn Mạn Cục phó Cục xăng dầu, nguyên giám đốc xưởng chế tạo vũ khí quan trọng
Z1, Cục quân giới, lúc về Cục đã rất tích cực chỉ đạo công tác thiết kế, chế thử,
chạy thử nghiệm và sau đó chỉ đạo cơ quan và Q165….tổ chức sản xuất hàng loạt
trạm bơm Trường Sơn, sau lúc lắp vào tuyến đường ống T70, tất cả các anh Đỗ Mười,
Đinh Đức Thiện, Lương Nhân và lãnh đạo Cục đều đi thị sát xem vận hành có đúng
như các tiêu chuẩn chất lượng đề ra không. Vả lại có một sự thật đơn giản là nếu
không có chủ trương của các anh thì ai cấp ngân sách cho Cục xăng dầu, ai lệnh
được cho Cục quản lý xe cấp máy nổ mới của xe 3Nл-157 là loại máy nổ rất quý hiếm
của loại xe chủ lực tuyến 559, đường xá xấu, xe hỏng nhiều cần máy mới để đại
tu. Còn tôi tuy nhận chức vụ trưởng phòng kỹ thuật từ 24/8/1968 trong suốt từ tháng 4/1968 đến
4/1969 công tác trên tuyến Nghi Văn, sau lúc tuyến dã chiến này hoàn thành và tết
giao thừa năm Kỷ Dậu 1969 vận hành xăng dầu vượt Trường Sơn vào Natong, bàn
giao kỷ thuật cho binh trạm 169 mới về Cục nhận nhiệm vụ, đã cùng anh em trong
phòng một lúc nỗ lực 3 việc: chỉ đạo thiết kế nhất là thiết kế thi công tuyến đường ống hàn Φ100 đưa xăng từ Hải
Dương về Nhân vực có đường nhánh rẽ về kho Đỗ Xá và Văn Điển và tuyến chính đi
vào Vinh nối với tuyến 169, phối hợp với cơ quan của Cục và cơ sở Cục cùng trường
Đại học Bách Khoa tổ chức thiết kế chế tạo thử các phụ kiện đường ống dã chiến
và trọng tâm là sản xuất bơm cao áp di động
như đã nói ở trên theo chủ trương của
lãnh đạo Tổng cục và Cục, ngoài ra còn một
việc thứ 3 anh Đinh Đức Thiện chỉ thị riêng vì lí do bảo mật là phải nắm chắc
các thiết kế trên, cùng cơ quan Cục chuẩn bị đơn đặt hàng xin Trung Quốc viện
trợ 1800 Km đường ống đồng bộ với thiết bị bơm, thiết bị vật tư thi công và vận
hành đường ống hàn và dã chiến ( trong đó có 250km đường ống hàn Φ100
và 1550 km đường ống dã chiến) và cuối năm 1970 tham gia đoàn đàm
phán xin viện trợ theo đơn đặt hàng do anh Lý Ban,thứ trưởng ngoại thương làm
trưởng đoàn, anh Nguyễn Trọng Vĩnh, Cục trưởng Cục quân nhu, đoàn viên lo việc
giải trình đơn hàng quân nhu, tôi cũng là quân đoàn viên,lo giải trình đơn hàng
thiết bị vật tư xăng dầu, tôi phải ở lại Trung Quốc 2 tháng đi các cơ sở sản xuất Trung Quốc để trình bày các yêu cầu
kỹ thuật nhất là của ống và trạm bơm cao
áp có chất lượng đúng theo tiêu chuẩn Liên Xô, để có thể lắp lẫn các trạm bơm
và các ống trên tuyến để không phải thay đổi thiết kế thủy lực và khoảng cách bố
trí trạm bơm có thể lắp lẫn các phụ kiện trong tổ hợp bơm lúc trung tu, đại tu,
chất lượng kích thước ống thép cao cấp TC10 mạ kẽm, trọng lượng nhẹ để bộ đội
thi công mang vác được (ống dã chiến), thi công nhanh. Vì Trung Quốc sản xuất lần
đầu các thiết bị bơm và ống dã chiến nên phải bàn bạc lâu mới đạt yêu cầu như
lãnh đạo ở nhà đề ra.
Nói thế là để thấy tôi phải giúp Cục và anh Mẫn theo
dõi, tổ chức chỉ đạo các công tác trên, nhất là việc chế tạo bơm cao áp một
cách chặt chẽ và nhờ trí thức và công
lao tập thể của cả công lao anh Nguyễn Văn Sên thì mới có cơ sở trình bày với
phía Trung Quốc.
Tập thể trên đã xây dựng nên truyền thống hết sức tốt
đẹp mà tôi thấy kẻ nào đó muốn nói sai, nói xấu thì các nhà lịch sử chân chính đã nói đại ý: “ Nếu
ngày nay ta dùng súng lục bắn vào truyền thống và chiến công của quá khứ thì thế
hệ mai sau sẽ dùng đại bác bắn vào các thành tích và truyền thống đang xây dựng
ngày nay”. Điều đó ta nên ngẫm nghĩ.
Riêng đối với trường Đại học Bách khoa tôi nghĩ rằng
sau khi nghiên cứu kỹ, Cục xăng dầu theo tư tưởng Hồ Chí Minh về phê bình và tự
phê bình thì ít nhất nên có thư xin lỗi vì quá “ vô ơn”!
Xin trân trọng cảm ơn!
Ký tên
Trần Xanh
Trần Xanh
Kỹ sư công trình tang trữ và vận hành nhiên liệu quân dụng.
Nguyên phó Cục trưởng Cục xăng dầu, Viện trưởng Viện kỹ thuật xăng dầu đã chuyển
ngành về hưu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét